Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 572 - Chương 572. Tham Mưu Trưởng Tiết 2

Chương 572. Tham mưu trưởng Tiết 2 Chương 572. Tham mưu trưởng Tiết 2

Chương 572: Tham mưu trưởng Tiết 2

Tiểu Lĩnh: “Bọn họ ngốc à, cha có biết đâu.”

Đại Quân: “Bọn họ không biết cha không biết.”

Tiểu Lĩnh: “Bọn họ không biết tại sao lại nói là cha kêu?”

Đại Quân: “…”

Tiểu Võ đã nghe đến ngây người rồi, hai đứa trẻ này thật thú vị.

Tiểu Lĩnh cắn một miếng kem to, lạnh đến gào rú nhưng lại rất sảng khoái: “Ăn kem ngon như vậy, nhìn đèn đường sáng như vậy, em chỉ nghĩ Tiết Gia Đồn chúng ta không có điện, chúng ta nghe radio còn phải mua pin, loa phát thanh còn phải phát đúng giờ, mọi người đáng thương biết bao.”

Tiểu Võ: “… Thật sự rất đáng thương, chắc hẳn nên nối điện, nếu như viết vậy cũng tính cả chú nữa nhé.”

Đại Quân: “…” Chú tham gia vào làm gì!

Đến cổng nhà, Tiểu Lĩnh ăn hai ba miếng đã hết cái kem, thấy Đại Quân vẫn cầm trong tay ăn chậm, cậu bé giành qua ăn một miếng hết sạch.

Đại Quân sững sờ, mắt trừng to nhìn cậu bé, vẫn ấu trĩ giống như lúc nhỏ à!

Tiểu Lĩnh cười hì hì bảo: “Lạnh quá, em sợ răng anh ê buốt, chúng ta mau ăn cho xong đừng để Toa Toa nhìn thấy, con bé sẽ thèm, lạnh như vậy, mẹ chắc chắn không cho em ấy ăn đâu.”

Nghe thấy tiếng của hai bé trai, cô út đẩy cửa ra ngoài: “Hai đứa các cháu lén la lén lút làm gì? Về nhà ăn cơm đi.”

Tiểu Võ vội vàng tạm biệt.

Anh ta vừa quay người lại bị một bàn tay túm lấy, trực tiếp kéo anh ta… đi vào.

Tiểu Võ: “?”

Cô út: “Chị dâu tôi kêu anh vào ăn cơm chung.”

Tiểu Võ: Nếu không phải sớm biết chị dâu đẹp người, thiện tâm, tính tình dịu dàng, thì tôi còn sợ mình đã gặp phải yêu tinh.

Văn phòng bộ quân sự.

Tiết Minh Dực và vài tham mưu trưởng, phó tham mưu trưởng ở sư đoàn khác đã quyết định xong kế hoạch huấn luyện tác chiến đặc biệt, kêu phó tham mưu trưởng mang về sửa lại cùng các tham mưu khác, sau đó giao cho sư trưởng quyết định tính khả thi là được.

Nhìn đồng hồ đã là chín giờ, bây giờ thời gian ngủ của anh đã điều chỉnh đến mười rưỡi, nghỉ ngơi một lúc còn có thể đọc sách một tiếng.

Tiểu Thẩm không nhịn được mới nhắc nhở anh: “Tham mưu Tiết, có phải đám người chị dâu đã đến rồi không?”

Tiết Minh Dực: “Quách Trừng không gọi điện, phỏng chừng là ngày mai.”

Tiểu Thẩm: “Tham mưu Tiết, chính là hôm nay, buổi chiều chủ nhiệm Quách đã gọi điện tới nhưng anh vẫn luôn họp.”

Tiết Minh Dực lập tức đứng dậy: “Về nhà.”

Tiểu Thẩm vội đi theo.

Tiết Minh Dực dừng bước chân: “Cậu đi theo làm gì?”

Tiểu Thẩm cười đáp: “Thì em làm tài xế cho anh.”

Tiết Minh Dực: “Không cần.”

Không yên ổn làm đội trưởng đội thông tin liên lạc của cậu, cả ngày lén lút theo tôi làm gì? Không ra làm sao!

Tiết Minh Dực là tham mưu trưởng của sư đoàn nên có xe Jeep chuyên dụng giống sư trưởng và chính ủy viên, cũng có tài xế riêng đồng thời là cảnh vệ viên và lính cần vụ chuyên dụng của anh

Trịnh Viện Triều đột phá vòng vây trong trận cạnh tranh, làm được cảnh vệ viên của anh.

Cậu ta đang đọc sách học hành, thấy Tiết Minh Dực ra ngoài lập tức đứng dậy: “Thủ trưởng, về bộ chỉ huy sư đoàn sao?”

Tiết Minh Dực: “Tôi còn trẻ, đừng gọi thủ trưởng.”

Trịnh Viện Triều: “Rõ, thủ trưởng!”

Tiểu Thầm phụt cái bật cười, lại sợ Tiết Minh Dực mất mặt mới vội vàng quay người chạy: “Tham mưu Tiết, thay em chào hỏi bác gái, chị dâu và cả Minh Xuan, Đại Quân, Tiểu Lĩnh, Toa Toa nhé.”

Nếu lúc đầu Toa Toa ôm con thỏ nhỏ đi cùng, phỏng chừng anh ta cũng sẽ không bỏ lỡ.

Trịnh Viện Triều có hơi ngại ngùng: “Tham mưu Tiết, xin lỗi.”

Tiết Minh Dực: “Không sao, tới khu tập thể gia đình quân khu tỉnh, đám người chị dâu cậu chuyển qua rồi.”

Trịnh Viện Triều vừa nghe đã vụt cái đi lái xe, đến trước mặt cậu ta còn muốn xuống xe mở cửa cho Tiết Minh Dực.

Bản thân Tiết Minh Dực tự mở cửa xe ngồi vào: “Đi quen đường, sau này buổi tối để tự tôi lái xe là được.”

Hai mươi mấy dặm đường chớp mắt là tới, không cần tài xế.

Trịnh Viện Triều lại không chịu, mình vẫn là cảnh vệ viên đó!

Thế này không hợp quy tắc, cậu ta không đồng ý cũng không hề hé răng.

Xe Jeep lái thẳng vào khu tập thể quân khu tỉnh, khi băng qua trạm gác Tiết Minh Dực xuất trình chứng nhận công tác của mình, trạm gác thả anh đi.

Tiết Minh Dực ra hiệu cho Trịnh Viện Triều dừng xe, anh thuận tiện hỏi cảnh vệ viên nhà mình ở đâu.

Cảnh vệ: “?”

Tham mưu Tiết không biết nhà mình ở đâu á?

Trịnh Viện Triều lại biết tại sao, Tiết Minh Dực vẫn luôn chạy giữa bộ chỉ huy sư đoàn và bộ quân sự, hoàn toàn không rảnh qua đây nhìn nhà ở được sắp xếp, đều là Quách Trừng một tay lo liệu.

Bình Luận (0)
Comment