Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 579 - Chương 579. Mời Khách

Chương 579. Mời khách Chương 579. Mời khách

Chương 579: Mời khách

Váy là Lâm Tô Diệp dùng đồng phục cũ của cô út sửa lại, áo hở cổ là cô tự mình đan, hai màu đỏ trắng, mũi móc và mũi đan lớn hình hoa phối hợp, xinh xắn hoạt bát, vô cùng thích hợp với bé gái.

Cô gái nhỏ trắng nõn mềm mại, vô cùng khiến người yêu mến, bà Tiết cũng thích nhìn.

Ba người đi tới nhà ăn, dọc theo đường đi rước phải không ít ánh mắt quan sát, có kinh ngạc cũng có cả tò mò.

Lâm Tô Diệp kêu bà Tiết đi gọi món mình thích ăn, cô thì lại mua món mà Toa Toa thích.

Nếu một mình cô qua đây, đồng chí nữ xinh đẹp như vậy hiển nhiên sẽ bị trêu đùa, nhưng cô dẫn theo con gái, chỉ cần không phải tên ngốc đều biết cô là phụ nữ đã kết hôn.

Hai người lại đụng phải Lưu Phụng Mai đi tới trước mặt.

“Ôi, chị nói mình hoa mắt rồi, vậy mà lại nhìn thấy một em gái xinh đẹp giống như em, nhưng đúng thật là em rồi. Mọi người cũng chuyển tới đây sao?” Lưu Phụng Mai mừng rỡ không khép được miệng, lại khen Toa Toa: “Bé gái đã lớn thành cô gái nhỏ xinh đẹp rồi, xinh như vậy, dì cũng không dám nhận ra.”

Toa Toa thích được người ta khen mình ưa nhìn giống như mẹ, rất lễ phép chào hỏi dì.

Vào thành phố sẽ gọi dì, ở nông thôn thì gọi bác gái và thím, đây là trí thức Cố dạy, chuẩn không cần chỉnh.

Thật ra cô bé không nhận ra Lưu Phụng Mai là ai, nhưng vì nhiệt tình cho nên Lưu Phụng Mai hoàn toàn không biết.

Nói chuyện vài câu, Lưu Phụng Mai biết bọn họ đã chuyển qua đây, nghe nói bà Tiết cũng tới, cô ta lập tức quay đầu nhìn.

Trông thấy bóng dáng của bà Tiết, cô ta lập tức vẫy tay gọi: “Thím, thím ơi, ở đây này.”

Bà Tiết cũng vẫy tay với cô ta, đến lượt bà ta gọi cơm, trước lấy một phần khoai tây thái sợi xào, lại gọi một phần cà tím kho nước tương to, sau đó mua bốn cái bánh bao đi qua.

Gặp mặt hiển nhiên lại náo nhiệt một phen.

Lưu Phụng Mai kích động, chỉ hận không thể một hơi nói hết tình hình ở đây: “Cách cho heo ăn mà thím dạy cháu thật hay, cháu tới đây tiếp tục cho heo ăn, một tháng trả cho cháu bốn mươi đồng tiền!”

Bà Tiết khen cô ta có năng lực.

Lưu Phụng Mai: “Đi, tới nhà cháu ăn cơm.”

Lâm Tô Diệp: “Chị dâu, ngày mai tân gia, chị tới nhé.”

Lưu Phụng Mai: “Chắc chắn rồi, đúng rồi, còn cả Tú Nhi nữa, con bé cũng tới đây.”

Nói được vài câu, Lưu Phụng Mai lại kể cho bọn họ một chút chuyện.

Tham mưu Vương được điều ngang chức tới đây, không thăng chức cũng không xuống cấp.

Chính ủy viên Phùng thì lại thăng chức rồi, đang làm phó chủ nhiệm bộ phận chính trị ở sư đoàn ba.

Bà Tiết cười bảo: “Vậy cũng tốt, lại cùng nhau náo nhiệt.”

Lưu Phụng Mai kéo Lâm Tô Diệp thì thầm: “Em không biết đâu, Lâm Uyển Tinh cũng đang ở bên này đấy, bình thường tới nơi này ngồi lê đôi mách. Đợt trước chị nghe đoàn trưởng Trương nhờ người cầu thân với cô ả, muốn gom gạo thổi cơm chung, nhưng cô ả còn từ chối cơ, không coi trọng lão Trương.”

Lâm Tô Diệp chỉ cười mà không nói gì cả.

Lưu Phụng Mai còn phải về nhà đưa cơm cho người nhà, buổi chiều đi cho heo ăn, nói ngày mai gặp lại nói chi tiết hơn.

Ăn cơm xong, bà Tiết nói muốn đi tìm Quách Trừng lấy ít xi măng với cát về, bà ta phải trét tường sớm một chút mới được.

Lâm Tô Diệp nói đi cùng bà ta.

Bà Tiết: “Không cần, cô làm việc của cô đi.”

Lâm Tô Diệp dẫn Toa Toa về nhà, trước rửa hộp cơm sạch sẽ đặt trong nhà, lại định cho con ngủ một lúc.

Nhưng Toa Toa lại không chịu: “Mẹ, chúng ta ra ngoài đi dạo!”

Mẹ thích đi dạo sau khi bữa cơm.

Lâm Tô Diệp: “Vậy chúng ta tới trường học xem sao nhé?”

Con gái đã năm tuổi rồi, ở nông thôn cũng không có nhà trẻ và trường mầm non, đều là trẻ nhỏ chơi cùng với trẻ lớn, Toa Toa ngại bọn họ ấu trí lại còn bẩn, vì luôn có đứa trẻ tùy tiện tè dầm khiến cô bé rất ghét bỏ, nên không chịu đi.

Toa Toa: “Mẹ, con có thể không tới nhà trẻ được không?”

Lâm Tô Diệp: “Chúng ta đi xem trước được không”

Toa Toa: “Được ạ, mong bọn họ chú trọng vệ sinh, lễ phép một chút.”

Thời buổi này đơn vị lớn cũng giống như một xã hội nhỏ, ở quân khu lại càng là như thế hơn, chỉ cần nơi này hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu cơ bản của cuộc sống, trường học, phòng y tế, hợp tác xã tiêu thụ đều có hết.

Trường học có trường mầm non, tiểu học, cấp hai, cấp ba thì phải ra ngoài học liên thông với trường cấp ba chứ không phải của quân khu mình, dù sao lúc này danh sách trúng tuyển cấp ba rất thấp, phần lớn đều không thi đỗ.

Bình Luận (0)
Comment