Chương 614: Hẹn hò 3
Giữa những đứa trẻ hư bọn họ đều có sự so sánh, nội dung so sánh cũng đa dạng đủ kiểu, so chức vụ và quyền thế trong nhà là phổ biến nhất, còn có so đồ chơi, sách giải trí, tiền tiêu vặt, hiển nhiên cũng có người so xem cha mẹ ai trẻ, đẹp trai, xinh đẹp hơn.
Người nhà Cát Phong đều không đẹp cho nên cậu ta cũng không tính là ưa nhìn, cũng chưa bao giờ từng so tướng mạo với người khác, nhưng trong lòng cậu ta lại lén lút ngưỡng mộ và ghen tỵ những người lớn lên đẹp đó!
Nhìn thấy Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh, nếu như mẹ của bọn họ thật sự là cọng rau héo vậy cậu ta sẽ cảm thấy rất sảng khoái.
Vu Tuệ Mẫn lên lớp cả ngày trong sáng ngoài tối khen trẻ con nhà họ Tiết thông minh, hiểu chuyện, xinh đẹp, thuận thế giẫm đạp cậu ta, đương nhiên cậu ta nổi nóng, sẽ tức giận!
Ai biết… lại là bà nội chứ.
Thế lại càng tức hơn!
Con mẹ nó, bà nội của Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh còn trẻ và đẹp như thế, không có thiên lý.
Cậu ta có hơi không cam lòng: “Ông nội, bọn họ thật sự không tới…”
Mấy đứa trẻ hư bọn họ đã hỏi thăm qua cha của Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh, nói là tham mưu, chỉ là một tham mưu mà thôi, tới tìm ông nội nhờ vả quan hệ cũng bình thường.
Bọn họ thật sự quá tự đại và ngang ngược, hoàn toàn không coi người khác vào trong mắt, nên phần lớn người khác cũng không thích nói chuyện với bọn họ.
Bọn họ đi hỏi người nhà họ Tiết mới chuyển tới, người ta cũng chỉ thuận miệng nói là nhà của tham mưu Tiết, cũng không nói chi tiết Tiết Minh Dực làm gì.
Chung quy bọn họ cũng chỉ là trẻ con mười một mười hai tuổi, đang thời kỳ ảo tượng tuổi dậy thì và phản nghịch mà thôi, không có bản lĩnh lớn bao nhiêu, cùng lắm là ở lớp thể hiện uy phong, tin tức nói là linh hoạt nhưng cũng không chuẩn xác đến thế.
Cát Chính Hùng nổi lên suy nghĩ, lẽ nào em gái tới tìm mình nhờ vả quan hệ cho Tiết Minh Dực?
Vậy cũng không thể nào, Tiết Minh Dực trẻ tuổi đã lên làm tham mưu trưởng, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn hoặc không phạm sai lầm, bước tiếp theo anh sẽ lên làm phó sư trưởng đầu tiên của sư đoàn ba kiêm phó tham mưu trưởng, tiếp theo đó chính là sư trưởng thay thế, cần gì đi quan hệ của mình?
Hơn nữa con người Tiết Minh Dực xưa nay giữ mình trong sạch, không có lời đồn xấu gì, cũng chưa bao giờ nghe nói từng đi nhờ vả quan hệ.
Còn nữa, cho dù Tiết Minh Dực lên làm phó sư trưởng thì cũng là do bộ ngành ở bộ quân sự, bộ chỉ huy quân khu lớn quyết định, chứ không phải một phó chính ủy của bộ chỉ huy sư đoàn như mình có thể chi phối.
Ông ta và Tiết Minh Dực không phải người cùng một quân đội, cho dù bọn họ có quan hệ cùng cấp, đều thuộc vào quân khu lớn.
Ông ta nói với Cát Phong: “A Phong, không thể nói lung tung, không có chuyện gì hết, nếu như truyền ra ngoài, ông nội sẽ phải xử lý cháu theo quân pháp.”
Cát Phong sợ hãi vội lắc đầu: “Không, ông nội, cháu chỉ nhìn thấy bọn họ nên có hơi tò mò, không phải thì thôi ạ.”
Cát Chính Hùng lại tò mò rốt cuộc bà Tiết tới làm gì, bà ta chắc hẳn là nhắm vào nhà mình mà tới, lẽ nào… trong đầu ông ta nổi lên suy nghĩ, lập tức trái tim đập nhanh hơn, sẽ không phải bà ta tới tìm mình đấy chứ?
Đột nhiên Cát Chính Hùng có một loại cảm giác của người trẻ tuổi, nếu như có cô gái không tồi đặc biệt tới đây thăm dò mình, vậy có ý tứ gì không nói cũng hiểu.
Ôi chao, không ngờ mình già rồi mà sức hút vẫn lớn như thế.
Khỏi phải nói, nói thế nào thì mình cũng là một thủ trưởng, cũng được coi là một nhân vật, tốt xấu gì cũng tuấn tú lịch sự đấy chứ.
Lúc này Lâm Uyển Tinh thu dọn đồ một chút, tạm biệt ông ta.
Cát Chính Hùng: “Tiểu Lâm, tôi kêu tài xế đưa cô về.”
Lâm Uyển Tinh: “Tuyệt đối đừng, tôi chỉ là một nhân vật nhỏ, làm sao dám dùng xe của thủ trưởng, chẳng qua chỉ hơi xa một chút, tôi đi thêm một lúc, lại ngồi vài chuyến xe buýt là được.”
Cát Chính Hùng: “Vậy quá phiền phức, vẫn nên để người đưa về thì hơn, lần sau tôi sẽ gọi điện hẹn thời gian với cô trước, kêu người trực tiếp đi đón cô, tôi sẽ chào hỏi lãnh đạo của cô trước.”
Lâm Uyển Tinh vội cảm ơn.
Khi gần đi cô ta như có như không nhìn bức tranh treo ở cửa sổ, không khỏi nhìn thêm một cái.
Cát Chính Hùng cười bảo: “Đẹp phải không, tôi rất thích, lúa mạch vàng ươm này thật sự khiến người nhìn vào mà tâm như nở hoa.”