Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 623 - Chương 623. Làm Sao Có Bản Lĩnh Đó

Chương 623. Làm sao có bản lĩnh đó Chương 623. Làm sao có bản lĩnh đó

Chương 623: Làm sao có bản lĩnh đó

Nơi nào mà chẳng có vài người khó chơi, vài năm trước khi vận động bọn họ còn có thể nhờ cuộc vận động mà làm loạn, lúc này chính sách thay đổi rồi, bọn họ không làm ầm lên được là không thoải mái.

Dọc theo đường đi nói vài câu, Quách Trừng kêu Lâm Tô Diệp đừng gấp: “Công việc của chị dâu, tổ chức sẽ sắp xếp cho cô, ban chính trị chúng tôi cũng đang thiếu người sắp xếp văn kiện.”

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Vậy tôi cũng không dám đi, tôi làm sao có bản lĩnh đó.”

Một công việc ở thư viện đã giành nhau vỡ đầu rồi, công việc ở ban chính trị có thể dễ lấy hơn sao?

Chắc chắn không có chức vị mà đặc biệt thiết lập cho cô một cái, vậy cô sẽ không cần.

Nếu như thật sự có chức vị, có bao nhiêu người thích hợp hơn cô nhìn trúng, người ta không lấy được lại cho cô, vậy không phải bọn họ sẽ hận chết cô hay sao?

Cô muốn công việc chứ không phải muốn cướp của người ta, là quang minh chính đại giành một việc.

Nếu thật sự không được, không phải cô còn biết may quần áo sao, đi tới xưởng may quân khu cũng có thể giẫm máy may cũng được.

Đến văn phòng, Lâm Tô Diệp vốn còn cho rằng Quách Trừng lừa mình có điện thoại, ai ngờ thật sự là điện thoại của Tiết Minh Dực.

Tiết Minh Dực đang trấn an cô, trước đó anh ta nhận được điện thoại của Quách Trừng, nói vài người phụ nữ vì giành nhau danh sách ở thư viện mà làm ầm lên có hơi khó coi, ám thị chị dâu anh ta bị người chèn ép vì vừa mới tới.

Lâm Tô Diệp không ngờ anh bận như vậy lại đặc biệt gọi điện quan tâm chút chuyện nhỏ của mình, cô cười đáp: “Em chắc chắn có thể dựa vào bản thân giành được.”

Không phải chỉ là một công việc ở thư viện thôi sao, cô còn có thể không so được với Ngô Mỹ Na chắc?

Ngô Mỹ Na nghe ngóng về cô, lẽ nào cô không biết hỏi thăm người khác?

Thái Tú Phương nói Ngô Mỹ Na cũng đã học xong tiểu học bậc cao rồi, nhưng thành tích học rất tệ, thích nhất là nhảy múa, còn nhảy không tệ, nhưng cô cũng biết vẽ tranh, vẽ còn không tệ.

Lâm Tô Diệp rất tự tin!

Nghe cô tự tin như vậy, Tiết Minh Dực thấp giọng nói: “Vậy em cố gắng.”

Lâm Tô Diệp: “Anh yên tâm, em lấy được tiền lương sẽ cho anh tiền tiêu vặt.”

Trước đây thi thoảng cho anh năm hào một đồng đều là cô kiếm được từ may quần áo, đợi cô có tiền lương có thể cho anh Đại Đoàn Kết mười đồng!

Tiết Minh Dực cười một tiếng: “Được, anh đợi!”

Quách Trừng ở một bên đọc văn kiện nhưng lỗ tai lại nghe thấy, suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười.

Tham mưu Tiết đợi vợ cho tiền tiêu vặt, nếu như chuyện này truyền ra ngoài cũng đủ khiến người cười một năm.

Anh ta không dám cười mà nhịn đến vất vả, định uống miếng nước kiềm chế lại, kết quả không nhịn được phun ngụm nước ra.

Lâm Tô Diệp nghe thấy quách Trừng cười phì, vội vàng nói với Tiết Minh Dực: “Anh bận việc như vậy, đừng lo cho em.”

Tiết Minh Dực kêu cô đừng cúp máy, anh muốn nói vài câu với Quách Trừng.

Lâm Tô Diệp cũng không tiện nghe bọn họ nói gì nên đi trước.

Quách Trừng lau miệng, nhận điện thoại còn muốn giải thích: “Tham mưu Tiết, vừa rồi tôi sặc thôi.” Chứ không phải cười các anh.

Tiết Minh Dực lại không để ý anh ta cười hay là sặc, mà nói với anh ta vài câu.

Quách Trừng định bảo anh ta khuyên chị dâu, sắp xếp cho công việc tốt hơn, thu xếp văn kiện ở văn phòng hay thu phát báo trong văn phòng đều được.

Tiết Minh Dực không hề nghĩ ngợi mà từ chối: “Đừng sắp xếp công việc riêng cho cô ấy, cô ấy không thích, cô ấy thích thư viện thì có thể cạnh tranh bình thường, như vậy ai cũng tâm phục khẩu phục!”

Về phần cạnh tranh thế nào, ra đề thế nào, vậy bên ban văn hóa quyết định.

Quách Trừng: “Tham mưu Tiết, vậy tôi đưa ra kiến nghị với chủ nhiệm Khưu, nếu như chị dâu rớt…”

Anh ta thấy Lâm Tô Diệp yếu ớt như vậy, chưa chắc có thể cạnh tranh được với người ta.

Tiết Minh Dực: “Không nên, chị dâu cậu rất có thực lực.”

Lâm Tô Diệp bình thường ở nhà học hành thế nào anh đều đã tận mắt nhìn thấy, sự tiến bộ của cô cũng rõ như ban ngày.

Bây giờ bạn nghe cô nói chuyện, biết được cô là người trước đây không biết đến vài chữ sao?

Hiện tại cô nói chuyện, trong vài câu có thể chèn cả thành ngữ cho bạn, nói đạo lý rõ ràng đâu ra đấy, rất giống cán bộ công tác chính trị.

Bình Luận (0)
Comment