Chương 625: Cô cũng là người có công việc rồi
Đi tới đơn vị như vậy, anh thà rằng nuôi cô ở nhà vẽ tranh đọc sách còn hơn.
Ăn cơm xong còn ít thời gian, Tiết Minh Dực đi dạo cùng Lâm Tô Diệp.
Chỉ cần cha ở nhà, Toa Toa sẽ kêu cha khiêng cô bé, ba người cùng nhau đi dạo.
Trên đường có người nhìn thấy đều chào hỏi bọn họ, còn muốn thì thầm: “Bình thường chẳng thấy tham mưu Tiết đâu, nhưng chỉ cần ở khu gia đình đều thấy anh đi cùng vợ, thật đúng là người đàn ông tốt.”
Lại nhìn mấy ông chồng đi làm ở quân khu tỉnh đó, tan làm mấy người tập trung không phải uống rượu thì chính là liên thiên, nào có chịu về nhà với vợ?
Khi lấy tham mưu Tiết ra nói với bọn họ, bọn họ còn đáp trả: “Cả ngày tham mưu Tiết đều bận rộn, tận vài ngày không được gặp vợ, vừa rảnh rỗi đương nhiên sẽ về ở chung rồi. Chúng tôi ngày nào cũng về nhà, ngày nào cũng nhìn, còn có gì để làm chung nữa? Cho anh ấy ở nhà mỗi ngày, anh ấy cũng chán ngấy ngay thôi.”
Chớp mắt đã tới thời gian thư viện tuyển chọn, có Tiết Minh Dực chỉ dẫn, người trong nhà ủng hộ, Lâm Tô Diệp tự tin đầy mình.
Chỉ cần được chọn, sau này cô cũng là người có công việc rồi!
Lâm Tô Diệp nhìn số phụ nữ tới khảo hạch hơn mười sáu, mười bảy người, xem chừng vẫn rất được chào đón. Trong đó có bảy người muốn đổi sang công việc thoải mái hơn.
Thái Tú Phương, Ngô Mỹ Na và vài người phụ nữ khác, Lâm Tô Diệp cũng quen biết.
Cô không để ý đến Ngô Mỹ Na mà chào hỏi những người khác.
Ngô Mỹ Na lập tức bất mãn, nói với Thái Tú Phương: “Tú Phương, cô nhìn thấy chưa? Cô ta xa lánh tôi!”
Cô ta cảm thấy vậy là vì Lâm Tô Diệp không chào hỏi mình, mấy người phụ nữ khác biết Lâm Tô Diệp đã dùng ánh mắt khác hẳn nhìn cô ta.
Quá đáng thật!
Trương Khiết là vợ của một tham mưu tại quân khu, đã từng tới tân gia nhà Lâm Tô Diệp, cô ra rất quen thuộc tìm Lâm Tô Diệp nói chuyện, quan hệ cũng gần gũi hơn những người khác rất nhiều.
Ngô Mỹ Na liên tục cười lạnh: “Nếu như hôm nay tôi không được chọn chắc chắn có nguyên nhân cả.”
Trương Khiết chướng mắt tật xấu của cô ta, mới chế nhạo lại: “Không được chọn thì chỉ có thể do không có bản lĩnh, còn có thể vì nguyên nhân gì nữa?”
Ngô Mỹ Na lại không dám cãi nhau đối diện với cô ta, chỉ có thể tức tối.
Rất nhanh chủ nhiệm Loan và hai lãnh đạo khác đã đi tới, nói kiểm tra ngay trước mặt, đầu tiên kêu mọi người hiến kế bày mưu, làm thế nào công việc ở thư viện tốt hơn, thứ hai chính là kiểm tra bản lĩnh phân loại sách của mọi người, dựa theo tiêu chuẩn phân loại ai nhanh và chuẩn hơn, sai số thấp hơn thì chọn người đó.
Ngô Mỹ Na giành trước nói: “Chủ nhiệm, tôi có ý kiến hay, tôi cảm thấy thư viện có thể làm thành một phân tổ của ban văn hóa, tổ chức các hoạt động giải trí cho gia đình quân khu, đặt biệt là một vài người già, chúng ta có thể tổ chức hoạt động khiêu vũ người già, tôi biết khiêu vũ, tôi có thể dạy!”
Chủ nhiệm Loan cười đáp: “Không tồi!”
Ngô Mỹ Na rất đắc ý, những người khác cũng hiến kế bày mưu.
Lâm Tô Diệp nghĩ ngợi qua hai tháng nữa khôi phục kỳ thi đại học, đến khi ấy người có nhu cầu học hành sẽ rất nhiều, có vài gia đình không có môi trường ôn tập muốn tìm một nơi thích hợp.
Thư viện không thể nghi ngờ gì chính là chỗ thích hợp nhất.
Cô kiến nghị thư viện gia tăng một ít bàn ghế để mọi người có thể tới đọc sách học hành.
Chủ nhiệm Loan: “Ý kiến này của Lâm Tô Diệp rất hay, tiếp nhận.” Ý kiến này không màu mè nhưng rất đúng trọng tâm. Thư viện chính là thư viện, không cần phải làm công tác thêm, nhân thủ không đủ, môi trường cũng không thích hợp.
Sau đó kiểm tra tốc độ phân loại sách và độ chuẩn xác của mọi người, Lâm Tô Diệp ngoại trừ sức nhỏ một chút, xếp sách chỉ có thể ít lượng nhiều lần, tốn chút thời gian ra, còn về phương diện kiểm tra và sắp xếp lại vượt trội hơn người khác.
Đặc biệt sau khi chủ nhiệm Loan nói quy tắc phân loại, cô không phân sai một quyển nào hết!
Ba người chủ nhiệm Loan cũng là tuyển ngay tại hiện trường, không cần mọi người về đợi, hiển nhiên cũng không tồn tại khả năng sau khi về sẽ có thay đổi.
Cuối cùng, Lâm Tô Diệp, Thái Tú Phương, Trương Khiết, Ngô Mỹ Na và ba người phụ nữ khác trúng tuyển.
Quá trình thi mọi người cũng đã rõ như ban ngày, không ai có thể nói giở trò hay dựa vào chồng mình.
Ngô Mỹ Na vốn nói nếu như mình không trúng tuyển thì cô ta sẽ làm ầm một trận, bây giờ trúng tuyển rồi cô ta cũng im mồm.