Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 650 - Chương 650. Lớp Ban Đêm

Chương 650. Lớp ban đêm Chương 650. Lớp ban đêm

Chương 650: Lớp ban đêm

Cô thu dọn túi xách một chút, lúc này ngoài cửa truyền tới tiếng hô kinh ngạc của Ngô Mỹ Na và hai người phụ nữ khác, sau đó tiếng chào hỏi của bọn họ vang vọng: “Chào tham mưu Tiết!” “Tham mưu Tiết đến đón vợ sao?”

Mấy ngày trước Tiết Minh Dực tới bộ chỉ huy sư đoàn, hai ngày này vừa mới về, hôm nay có chút thời gian quyết định về nhà ăn cơm với vợ.

Anh về đến nhà phát hiện ra mẹ đã nấu cơm xong, nhưng những người khác vẫn chưa về, nên trước tới thư viện đón vợ và con gái.

Dáng người của anh cao, chân dài, sải bước lớn, từ nghe thấy giọng nói đến thấy bóng người anh cũng chỉ có chút thời gian.

Toa Toa đã như con én nhỏ bay tới: “Cha ơi! Cha con tới rồi!”

Tiết Minh Dực duỗi một tay xách con gái lên ôm trong cánh tay, sải bước đi tới trước mặt Lâm Tô Diệp, lại duỗi tay giúp cô cầm túi xách.

Lâm Tô Diệp tạm biệt Trương Khiết.

Trương Khiết nhìn bộ dáng ân ái đó của bọn họ, vừa cười vừa chào hỏi Tiết Minh Dực: “Mau về ăn cơm đi, dù sao thư viện cũng không có chuyện gì, buổi tối không tới cũng được.”

Lâm Tô Diệp: “Vẫn phải tới chứ.”

Nếu đã là công việc không thể vì không có người tới mượn sách mà không tới, bằng không sẽ không ý nghĩa mở lại thư viện.

Trên đường về nhà, Tiết Minh Dực dựa sát vào trước cánh tay của Lâm Tô Diệp.

Lâm Tô Diệp nở nụ cười, cũng biết ý của anh, chẳng qua là muốn kêu cô khoác cánh tay anh mà thôi, người này thật thú vị.

Cô hào phóng khoác tay anh, dù sao anh còn đang ôm con gái, cứ coi như cô đang chăm sóc con gái đi, người khác cũng sẽ không nói gì.

Tiết Minh Dực: “Lớp ban đêm đã chuẩn bị hoàn tất, dự định mượn được phòng học của đại học tỉnh sẽ mở.”

Đại học tỉnh cũng có đại học Công Nông Binh, nhưng chương trình dạy không nhiều, tố chất của học sinh không đồng đều, bộ giáo dục cũng không hài lòng cho lắm.

Tiết Minh Dực nghe được tin tức phỏng chừng sắp khôi phục kỳ thi đại học, anh đoán từ góc độ cá nhân thấy chuyện khôi phục kỳ thi đại học cũng chỉ là vấn đề sớm muộn.

Nhưng chuyện này cũng không quá liên quan đến bọn họ, anh và Lâm Tô Diệp sẽ không tham gia thi đại học.

Anh đã sớm học bổ túc ở các trường quân đội rồi, còn Lâm Tô Diệp thì chưa đủ trình độ.

Tuy rằng cô tự học nhưng chủ yếu là tự học ngữ văn, số học lại không dễ như vậy, muốn tham gia thi đại học nhất định phải có trình độ văn hóa cấp ba, ngữ văn số học chính trị chắc chắn đều phải thi, còn có lý luận vật lý công nghệ, lịch sử địa lý của khoa văn.

Đương nhiên cô thích học hành, lớp học ban đêm bổ túc ngữ văn và số học có thể cầm được chứng chỉ học lực, đợi khôi phục kỳ thi đại học cô lại vào đại học bổ túc môn mỹ thuật mà mình thích cũng được.

Lâm Tô Diệp nghe vậy rất hào hứng: “Hôm nào bắt đầu?”

Tiết Minh Dực: “Qua vài ba ngày nữa, phát thanh tỉnh các đơn vị đều sẽ phát thông báo.”

Lâm Tô Diệp: “Mau mở một chút đi, em tự học rất mệt.”

Tiết Minh Dực nở nụ cười: “Số học rất khó sao?’

Lâm Tô Diệp gật đầu: “Đúng, thật sự rất khó.”

Thật ra số học tiểu học từ lớp một đến lớp ba cũng rất đơn giản, lớp bốn đã bắt đầu hơi khó, lớp năm thì rất khó.

Trước đây tốt nghiệp tiểu học bậc cao đã coi như có trình độ không tồi, có thể làm kế toán, hiển nhiên số học cũng phải học không ít thứ.

Tiết Minh Dực: “Ăn cơm xong anh dạy em.”

Đợi bọn họ về nhà, phát hiện Đại Quân, Tiểu Lĩnh và cô út vẫn chưa về.

Cô út là tăng ca, còn đám trẻ đi chung với Cố Mạnh Chiêu, cũng không có gì phải lo lắng, chắc tám phần là ăn tối rồi mới về.

Khi ăn cơm Lâm Tô Diệp nói với bà Tiết: “Mẹ, mẹ đi nói với bà ngoại Hải Quân một tiếng, có khả năng bọn trẻ sẽ về muộn một chút, đừng để bà cụ lo lắng.”

Bà Tiết: “Bà ấy có thể nghe thấy tôi nói gì không?”

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Không phải mẹ có thể hét sao? Mẹ cứ hét với bà ấy thôi.”

Bà Tiết: “Ngày nào không đối chọi với tôi sợ là có lỗi với bản mặt này của cô đúng không?”

Toa Toa bật cười ha ha, học giọng đọc sách trong radio, vỗ lên bàn: “Nói tới thì bà Tiết, bà thật hăng hái, rời khỏi tiết Gia Đồn tòng quân, bà…”

Bà Tiết: “Cháu ngưng ngay cho bà!”

Toa Toa: “Lời này của Phan Đông Tử gặp chú lính Ô Nhỏ và nhím con…”

Bà Tiết: “Đừng bịa lung tung, trong radio không có kiểu như thế nhé.”

Bọn họ toàn nghe ông Tôn Kính Tu kể chuyện xưa, bà Kim Hoa Nhi kể chuyện xưa, và Tiểu Mộc Ngẫu… ngoài ra chính là tiết mục thuyết thư, bà Tiết chưa từng nghe qua đã biết ngay là Toa Toa bịa vớ vẩn.

Bình Luận (0)
Comment