Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664. Khoe Khoang 2

Chương 664. Khoe khoang 2 Chương 664. Khoe khoang 2

Chương 664: Khoe khoang 2

Cô út đạp xe đạp ra khí thế của xe máy, một hơi vọt đến cổng cục công an khu, thấy Cố Mạnh Chiêu đang ngồi dưới một gốc cây hòe cổ thụ đọc sách.

Hôm nay anh ta mặc đồ thể thao, dưới chân đi một đôi Warrior màu trắng, trông thanh thoát nhẹ nhàng, cũng không còn là trí thức Cố dáng vẻ quê mùa ở nông thôn nữa.

Cô ấy nhảy xuống xe đạp: “Trí thức Cố!”

Cố Mạnh Chiêu nghe thấy giọng của cô ấy vội đứng dậy tiến lên, cười hỏi: “Có đói không? Có muốn ăn cơm trước không?”

Cô út: “Em đã ăn rồi, đơn vị bao cơm cho mấy người tham gia huấn luyện như bọn em, không ăn thì phí.”

Cố Mạnh Chiêu nói với bảo vệ cổng một tiếng rồi dẫn cô út vào, trực tiếp đi ra sân huấn luyện phía sau.

Cô út nhìn mà như mở cờ trong bụng: “Đây mới là cục công an chứ, cục công an huyện thành quá đơn sơ.”

Cần gì cũng chẳng có, bục huấn luyện còn là tự bản thân bọn họ xây dựng, không kiên cố, Tôn Thành còn từng ngã.

Trên đường Cố Mạnh Chiêu còn dạy cô ấy chiến lược chiến thuật: “Minh Xuân, khi em thi đấu với người ta phải thu lực, không cần dùng hết toàn sức ứng phó, đợi khi thi đấu lại dùng sức thật ra.”

Bây giờ công an thi đấu võ đều là công an nam, gần như không có công an nữ, nếu có cũng là tham gia các hạng mục cùng công an nam mà không bị liệt riêng ra.

Cố Mạnh Chiêu muốn kêu cô ấy giữ sức cọ sát với bọn họ, khiến trong lòng bọn họ coi khinh, như vậy khi thi đấu cô ấy sẽ chiếm ưu thế.

Cô út cười bảo: “Em cũng nghĩ như vậy.”

Đương nhiên không phải vì cô ấy muốn cọ sát với đối thủ mà cô ấy sợ người ta không đối luyện với cô ấy nữa, cho nên lần nào cũng tỏ ra yếu thế trước, đợi đủ ghiền rồi mới phát huy thực lực.

Nhưng rất nhiều người đàn ông đều không dậy nổi, lần sau đều trốn cô ấy, chỉ cần là người từng bị cô ấy đánh nhưng vẫn bằng lòng luyện với cô ấy, cô ấy sẽ cảm thấy đây là đàn ông chân chính, nhìn thấy người ta thì thân thiết vui vẻ!

Cô ấy dựng xe đạp vào góc bên trên, nói với Cố Mạnh Chiêu: “Trí thức Cố, anh về nhà bận việc đi, tự em luyện tập là được.”

Cố Mạnh Chiêu: “Không sao, anh đang dịch sách, làm ở đâu cũng như nhau.”

Để huấn luyện thuận tiện hơn, nơi này còn lắp thêm không ít đèn đường lớn, chiếu đến sáng như ban ngày.

Cố Mạnh Chiêu ngồi xuống băng ghế gỗ dài bên cạnh, dịch quyển Sherlock Holmes đó tại đây.

Cô út cởi áo khoác của mình xuống phủ lên vai anh ta: “Trí thức Cố, gió đêm ở nơi này lạnh lắm, anh cẩn thận cảm mạo.”

Cố Mạnh Chiêu ngây người, cảm thấy rất ngại ngùng, đều là đàn ông khoác áo cho phụ nữ, sao lại ngược lại thế này?

Không đợi anh ta nói gì, cô út đã hào hứng chạy tới sân huấn luyện.

Lúc này vẫn có vài công an nam đang huấn luyện, thấy cô ấy đi qua theo bản năng định trêu đùa vài câu: “Này, nơi này cũng không phải chỗ cho đồng chí nữ chơi đâu, mau tránh ra, coi chừng bị thương.”

Cô út cười với anh ta: “Anh đợi tôi làm nóng người trước đã.”

Cô ấy chạy một vòng quanh sân huấn luyện, sau đó bắt đầu luyện lần lượt các hạng mục, mỗi một hạng mục đều có động tác tiêu chuẩn, nhưng cô ấy cũng không yêu cầu tốc độ, mà chỉ cần trong phạm vi đạt tiêu chuẩn là được, đợi cô ấy vòng về, vài công an nam đã ngây người.

Khi ấy có người nhận ra cô ấy, mẹ ơi, đây không phải là công an nữ biến thái ở huyện Thạch Môn sao?

Người nhân ra khiêu khích người không nhận ra: “Lên so với đồng chí nữ vài chiêu đi.”

Cô út cũng rất ngứa tay rồi, vừa vặn làm nóng người xong là muốn thỏa sức đánh, đôi mắt của cô ấy sáng lấp lánh: “Tới đây cùng luyện đi!”

Một công an tên Tống Chí Cường thấy thành tích các hạng mục luyện tập của cô ấy đạt tiêu chuẩn, mới cười bảo: “Đồng chí, không tồi, đều hợp cách hết.”

Cô út: “Vẫn phải luyện nhiều.”

Tống Chí Cường có lòng muốn khoe khoang một chút, mới nói: “Vậy tôi chỉ dạy cô hai chiêu nhé?”

Đôi mắt của cô út sáng ngời: “Được được!”

Cố Mạnh Chiêu đọc sách phiên dịch xong một đoạn cũng ngẩng đầu hoạt động cổ một chút, tầm nhìn đuổi theo bóng dáng của Minh Xuân. Anh ta có hơi tò mò rõ ràng cô ấy không cường tráng bao nhiêu, nhìn từ xa dáng người cũng mảnh khảnh, nhưng sao trong cơ thể cô ấy lại ẩn chứa sức mạnh lớn như thế?

Muốn nói có gì đặc biệt thì chính là cô ấy vô cùng đơn thuần, dục vọng đơn nhất, cả người rất thuần túy.

Sau nữa là lượng cơm của cô ấy rất lớn, phỏng chừng có thể ăn gấp đôi anh ta, nếu như dạ dày tốt không biết còn ăn thả cửa cỡ nào nữa.

Bình Luận (0)
Comment