Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 684 - Chương 684. Cách An Ủi Khác Biệt 2

Chương 684. Cách an ủi khác biệt 2 Chương 684. Cách an ủi khác biệt 2

Chương 684: Cách an ủi khác biệt 2

Anh ta chơi chung với Minh Xuân thật sự rất vui vẻ, cô ấy không có tâm cơ gì cả, vô cùng vô tư trong sáng, anh ta nói gì thì cô ấy tin cái đó, sẽ không quá mức đọc hiểu được tâm tư của anh ta.

Sống với người như vậy thật sự rất tốt.

Nhưng Tiết Minh Dực nói đúng, loại thích của anh ta đối với Minh Xuân thật ra… không khác gì với Tiểu Lĩnh thì phải?

Rốt cuộc anh ta thích gia đình này mới thích Minh Xuân, hay là thích Minh Xuân nên mới thích gia đình này?

Đương nhiên là cái trước rồi.

Nếu như Minh Xuân không phải em gái của Tiết Minh Dực, vậy anh ta vẫn sẽ quý mến cô ấy, thích cô ấy, nhưng chắc chắn sẽ không thích so chiêu và huấn luyện với cô ấy, anh ta sẽ duy trì khoảng cách.

Anh ta thích Tiết Minh Dực, thích Tiểu Lĩnh, thích mỗi một người trong căn nhà này, anh ta chỉ hận mình không phải là một phần tử trong gia đình đó.

Bây giờ Tiết Minh Dực khiến anh ta hiểu ra, cho dù anh ta có thích Tiết Minh Xuân hay không thì Tiết Minh Dực vẫn coi anh ta là anh em, anh ta vẫn là một phần của gia đình này.

Anh ta làm anh trai của Minh Xuân cũng có thể huấn luyện cùng cô ấy, cùng nhau vui vẻ, anh ta sẽ không bao giờ mất cô em gái này hết.

Vừa nghĩ như vậy, anh ta cảm thấy Cố Mạnh Chiêu thật sự là một chàng trai rất không tồi, mẹ Cố cũng rất đáng yêu.

Sau đó anh ta lại cảm thấy bà Tiết rất đáng yêu!

Cái máy làm đá như lão Tiết lại còn biết an ủi người ta!

Tuy rằng cách an ủi rất độc đáo.

Anh ta cũng nghĩ rất nghiêm túc mình muốn kết hôn, sinh con đẻ cái và trải qua một đời với cô gái thế nào.

Trong đầu anh ta lập tức hiện ra một người, dọa cho anh ta sợ hết hồn, trừng to mắt nhìn Tiết Minh Dực: “Lão Tiết, xin lỗi, không phải tôi cố ý.”

Tiết Minh Dực liếc mắt nhìn anh ta, tức giận nói: “Sau này cách xa vợ tôi một chút.”

Anh quay người đi về nhà.

Tần Kiến Dân vội vàng đuổi theo: “Lão Tiết, tôi thật sự không cố ý mà, tôi cảm thấy em dâu lớn lên đẹp nhưng tôi thật sự không có ý đó đâu, cậu kêu tôi nghĩ, tôi cũng không biết tại sao đầu óc lại thế nữa.”

Tiết Minh Dực dừng bước chân: “Cậu thích người thế nào thì cậu nên đi tìm người như thế.” Chứ không phải ở đây làm diễn viên.

Anh là một tham mưu trưởng còn phải làm giáo viên tình cảm cho phó tham mưu trưởng bộ chỉ huy sư đoàn khác, đây là tạo nghiệt gì vậy.

Coi như là báo đáp ân tình cậu ta dạy mình lừa vợ đi hẹn hò đi.

Tần Kiến Dân không có gánh nặng tâm lý nữa lại bắt đầu khua môi múa mép, anh ta khoác vai Tiết Minh Dực: “Lão Tiết, vậy cậu nói xem cậu lấy được người xinh đẹp nhất tốt nhất đi rồi, vậy không phải tôi chỉ có thể ế thôi sao?”

Đột nhiên Tiết Minh Dực quật anh ta ngã xuống đất.

Sự việc xảy ra quá đột ngột, tốc độ quá nhanh, quả thật là với thế sét đánh không kịp bưng tai.

Tần Kiến Dân trực tiếp ngây người: “Lão Tiết…”

Tiết Minh Dực ngồi xổm trên đầu anh ta: “Y tá, lính nữ thông tin liên lạc, nữ văn công, nữ diễn viên, cậu tìm thoải mái, tìm một người nhanh nhất có thể, tránh cho cả ngày nghĩ ngợi lung tung.”

Tần Kiến Dân: “Tôi oan uổng mà, tôi có suy nghĩ lung tung đâu, tôi kính trọng em dâu, thề có nhật nguyệt chứng giám!”

Tiết Minh Dực: “Nếu như cậu có suy nghĩ lung tung còn có thể nằm ở đây được sao?”

Tần Kiến Dân: “…” Coi như cậu lợi hại!

Tôi cho rằng tôi hiểu cậu nhất nhưng hóa ra cậu còn hiểu tôi hơn chính tôi!

Vừa rồi Tiết Minh Dực kêu anh ta nghĩ đến cô gái mà mình muốn chung sống cả đời, sinh con đẻ cái, trong đầu anh ta lại hiện ra hình ảnh của Lâm Tô Diệp, dọa anh suýt chút nữa bay khỏi mặt đất.

Anh ta nhất định là quá ngưỡng mộ Tiết Minh Dực và Lâm Tô Diệp vợ chồng ân ái, gia đình hạnh phúc rồi!

Anh ta nhất định đã quá ngưỡng mộ lão Tiết lấy được một cô vợ đẹp.

Chậc chậc…

Quật ngã như vậy khiến đầu anh ta tỉnh táo hơn rất nhiều, vẻ cưỡi ngựa xem hoa hiện lên trên mặt không ít.

Vậy mà anh ta còn cảm thấy Lâm Uyển Tinh rất đẹp, cũng từng ngưỡng mộ lão Hồ!

Mẹ nó!

Đừng nói diễn viên chính của đoàn văn công mà trước kia anh ta lén nhìn cũng là loại hình giống như Lâm Tô Diệp, thuộc phái xinh đẹp uyển chuyển, đương nhiên không xinh bằng vợ lão Tiết.

Ôi, người đẹp nhất đã bị lão Tiết lấy đi rồi, anh ta không thể lấy được người xinh đẹp nhất nữa!

Trong nhà, cha cố và mẹ Cố thấy thời gian không còn sớm cũng chủ động tạm biệt.

Mười lăm tháng tám là tết đoàn viên, buổi tối cả gia đình muốn tập trung ngắm trăng, còn bọn họ chung quy vẫn là người ngoài.

Bình Luận (0)
Comment