Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 694 - Chương 694. Đừng Nhiệt Tình Như Vậy Mà

Chương 694. Đừng nhiệt tình như vậy mà Chương 694. Đừng nhiệt tình như vậy mà

Chương 694: Đừng nhiệt tình như vậy mà

Chủ nhiệm Loan: “Các người có thể không chấp nhận.”

Có người hô: “Tôi chấp nhận.”

Những người khác cũng nhao nhao đồng ý.

Chủ nhiệm Loan nói: “Các đồng chí, tôi biết mọi người nóng lòng ôn tập nhưng mọi người cũng phải chú ý thái độ, thư viện vốn không có những bộ bàn ghế này, là đồng chí Lâm Tô Diệp kiến nghị chuẩn bị bàn ghế cho mọi người đọc sách ôn tập. Những công nhân ở công xưởng bên ngoài và những thanh niên trí thức về quê kia, bọn họ ôn tập trong tiếng máy móc ầm ầm, ôn tập ở ngoài ruộng đồng, bọn họ nào tìm được môi trường ôn tập nào tốt? Tôi hy vọng mọi người quý trọng, biết ơn, và đừng cảm thấy tất cả những chuyện này đều là lý đương nhiên.”

Có vài người trước đó nói lời ác ý với nhân viên thư viện lộ ra vẻ mặt áy náy, bọn họ đều đứng dậy xin lỗi.

“Chúng tôi nóng lòng ôn tập, quá gấp rút nên thái độ không tốt, xin lỗi các cô.”

Xin lỗi, cúi đầu.

Trương Khiết dẫn đầu bỏ qua, tỏ vẻ có thể hiểu được, cũng chúc bọn họ ôn tập thuận lợi, tranh thủ có thể thi đỗ đại học.

Chủ nhiệm Loan kêu đám người Trương Khiết và Lâm Tô Diệp tan làm, sau này buổi tối không cần trực ca đêm nữa, sẽ có chiến sĩ cảnh vệ tới đây đứng gác, đợi sau khi thi đại học kết thúc sẽ có sắp xếp khác.

Lâm Tô Diệp thở phào nhẹ nhõm, nếu như vậy cô có thể yên tâm tới lớp học ban đêm rồi.

Ngô Mỹ Na: “Chủ nhiệm anh minh! Chủ nhiệm giỏi nhất!” Nịnh nọt thuận miệng là tới.

Lâm Tô Diệp vừa ra cổng đã nhìn thấy Tiết Minh Dực đứng bên ngoài, anh đã giúp cô ấy lấy xe đạp.

Trăng tròn trên cao chiếu sáng ngàn dặm, khiến anh trông vô cùng tuấn tú cao ngất.

Lâm Tô Diệp lập tức chạy tới: “Anh tới lúc nào vậy?”

Tiết Minh Dực ra hiệu cho cô lên xe: “Mệt không?”

Thật ra anh muốn kêu cô từ chức ở thư viện, chuyên tâm đi học, nhưng bây giờ nếu đã không cần trực ca đêm nữa, cô chắc chắn sẽ không từ chức, anh cũng sẽ không can thiệp vào.

Lâm Tô Diệp vừa cười vừa lắc đầu:” Không mệt.”

So với các anh, thế này có mệt gì đâu? Chỉ có buồn ngủ thôi.

Cuối mùa thu sương dày, gió cũng mang theo khí lạnh, Tiết Minh Dực sợ cô lạnh nên đạp chậm. Lâm Tô Diệp dứt khoát giang cánh tay ôm eo anh, mặt dán lên lưng anh, anh thật sự rất ấm.

Cô phát hiện ra khôi phục kỳ thi đại học không chỉ ảnh hưởng đến thư viện bọn họ mà ngay cả cha Cố và mẹ Cố cũng bị ảnh hưởng.

Hôm sau ở lớp học ban đêm, cha Cố và mẹ Cố đều không tới!

Thế này đã xảy ra chuyện gì rồi?

Cô vội vàng tới văn phòng lớp học ban đêm hỏi.

Chủ nhiệm văn phòng đáp: “Nhà của hai vị giáo sư có khách tới, hôm nay không tiện đi dạy, sẽ có giáo viên khác tới dạy thay.”

Khách gì mà quan trọng như thế, khiến cha Cố và mẹ Cố không lên lớp?

Lâm Tô Diệp không tin!

Thông qua tiếp xúc vài ngày này, cô có chút hiểu biết về cha Cố và mẹ Cố, bọn họ đều là những giáo viên vô cùng có trách nhiệm, cho dù trong nhà có chuyện cũng sẽ sắp xếp ổn thỏa lên lớp trước, chắc chắn sẽ không vì khách khứa gì tới mà không đi dạy.

Hôm tết Trung Thu đó bọn họ và bà Tiết nói chuyện, trong ngoài lời nói cũng là có nhắc người thân gì đó, đều là quan hệ lợi ích, cần người thì tới không cần người thì bỏ mặc.

Cô lập tức nói với Lưu Phụng Mai và Lý Lan Tú một tiếng, nói muốn tới nhà họ Cố ở phía sau thăm xem sao.

Lưu Phụng Mai lập tức đi ra góc cầm cây lau nhà lên: “Đi, bọn chị đi cùng em.”

Lâm Tô Diệp: “Chị dâu, chúng ta đi thăm chứ không phải đi đánh nhau.”

Lưu Phụng Mai: “Em gái, em đẹp người lại lương thiện, em không hiểu suy nghĩ của người xấu đâu, hai vị giáo sư chắc hắn đã bị người thân không cần thể diện quấn lấy không buông rồi, đối phó với loại người không biết xấu hổ nên làm thế nào? Chính là đánh cho một trận!”

Lý Lan Tú thấy thế cũng tìm cái chổi trong góc.

Người trong lớp có quan hệ tốt với bọn họ đều hỏi đã xảy ra chuyện gì, có cần giúp không.

Vài nam sinh đã vác xẻng và gậy lên: “Đi, đi chung giúp đỡ.”

Lâm Tô Diệp: “…”

Các người đừng nhiệt tình như vậy mà!

Cô vội bảo: “Các đồng chí, chúng tôi đi xem sao trước, nếu như có gì cần sẽ gọi mọi người.”

Sân sau cách trường học đằng trước chừng ba, bốn trăm mét, đạp xe đạp rất nhanh.

Lúc này trong đại sảnh tầng một nhà họ Cố có khoảng mười mấy người thân, bọn họ có người là anh chị em họ bên nội, anh chị em bên ngoại của mẹ Cố, còn có người thân cùng dòng họ của cha Cố.

Bình Luận (0)
Comment