Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 696 - Chương 696. Sao Lại Nhẫn Tâm Như Vậy

Chương 696. Sao lại nhẫn tâm như vậy Chương 696. Sao lại nhẫn tâm như vậy

Chương 696: Sao lại nhẫn tâm như vậy

Một người đàn bà có tướng mạo dữ dằn hô lên: “Còn đợi ngày mai cái gì nữa, bây giờ cô cho ngay một câu trả lời dứt khoát đi, đồng ý dạy con chúng tôi không phải là xong hay sao?”

“Đúng đó, sao lại nhẫn tâm như vậy, không muốn quản tương lai của đám trẻ sao?”

Mẹ Cố: “Không phải chúng tôi không quản, nhưng chị họ, con chị còn chưa từng học cấp hai, còn cả con nhà em họ nữa, tuy rằng đã học cấp hai nhưng mấy năm nay ăn chơi đến bây giờ còn không có trình độ tiểu học, làm sao mà dạy được?”

Cứ hễ là người có chút trình độ, lúc này đều sẽ ở nhà tranh thủ thời gian ôn tập, mà không phải nghĩ đến những cách tà môn ngoại đạo như tới chặn cửa bọn họ.

Bọn họ ỷ vào cha Cố và mẹ Cố đánh không lại mình, không đuổi được bọn họ đi, gọi công an cũng chỉ là mâu thuẫn gia đình, người ta sẽ không quản cho nên sống chết ép buộc!

Thậm chí còn có người nổi nóng: “Tôi nói này chị họ, lúc trước nhà các chị bị đập phá, một nhà ba người đói bụng suốt hai ngày, chính là tôi cho các chị hai cái bánh bánh bao đấy nhé!” Vừa nói còn vừa đẩy mẹ Cố một cái.

“Làm gì thế!” Cha Cố lập tức đẩy người đó ra, đỡ vợ.

Ông ấy có bệnh chưa dứt từ cuộc vận động để lại, một khi gặp loại tình huống xung đột như vậy sẽ khẩn trương sợ hãi, cả người đều túa mồ hôi, trước mắt tối đen nhưng vẫn kiên trì chắn trước người vợ.

“Các người cút cho tôi! Cút hết! Nhà tôi ăn hai cái bánh bao của cô nhưng trước đó nhà tôi đã cho các cô bao nhiêu tiền, bao nhiêu lương thực cứu mạng hả? Lần này chúng tôi trở về lại trả bao nhiêu tiền cho các người nữa? Mà cô còn nhắc đến hai cái bánh bao!”

“Anh rể, anh đừng nóng, đều là người một nhà mà.”

Người phụ nữ mặt mày dữ tợn dẫn đầu hét: “Cũng không thể không quản con cái được, nhà các anh có rất nhiều tiền nhưng chúng tôi cũng không tham lam một xu nào, chúng tôi chỉ muốn các anh giúp con mình thôi.”

Những người khác cũng theo bà ta vừa hét vừa xin, bộ dáng đó muốn nhà họ Cố nhất định phải gật đầu giúp bọn họ, bằng không sẽ không xong đâu, sau khi thi đại học cũng sẽ oán trách bọn họ cả đời.

Ngay đúng lúc này, Lâm Tô Diệp dẫn một đám học sinh tiến vào, Lưu Phụng Mai giơ cái cây lau nhà xung phong đi đầu, quát: “Làm gì không cho giáo viên tới dạy chúng tôi?”

Lâm Tô Diệp kích động đi lên: “Chú dì, hai người không sao chứ?”

Cha Cố cả người lảo đảo, ngã ngồi xuống đất.

Mẹ Cố cũng bắt đầu lau nước mắt: “Không sao, không sao, cũng may các cháu tới.”

Nếu không thật sự không biết kết thúc kiểu gì.

Mười mấy học sinh lao vào, chổi, xẻng vung đầy trời, lập tức đập về phía đám người thân này.

Có người bị đánh vài cái, kêu thảm thiết liên tiếp.

Lưu Phụng Mai: “Đuổi ra ngoài, đuổi ra ngoài hết đi! Dám bắt nạt giáo viên của chúng tôi, lại còn mấy năm đó nữa à?”

Cô ta đánh vài cái vào người người phụ nữ mặt mày dữ tợn đó: “Mụ còn không đi!”

Người phụ nữ đó sợ hãi vội chạy đi.

Lâm Tô Diệp thì lại kêu cha Cố và mẹ Cố khóa cửa, hộ tống bọn họ một đường nhanh chóng tới lớp học ban đêm.

Mấy người thân này đứng ngoài đầu đường bị đánh đến kinh hồn bạt vía, bọn họ thấy cửa lớn nhà họ Cố khóa chặt cũng ngây người.

Xem ra chính sách thật sự thay đổi rồi, những người này không đánh giáo viên ngược lại còn bảo vệ giáo viên?

Điều này chứng tỏ hai người đó lợi hại, biết dạy, mấy người này lại càng đỏ mắt hơn!

Đến bên lớp học ban đêm, Lâm Tô Diệp kêu cha Cố và mẹ Cố ở trong văn phòng nghỉ ngơi trước, lại cảm ơn các học viên, kêu bọn họ đi lên lớp trước.

Sau khi uống hai hớp nước nóng, mẹ Cố đã bình tĩnh hơn rất nhiều, bà ấy vốn cũng không sợ cho lắm, những người thân đó không dám ra tay đánh bà ấy.

Chỉ là cha Cố phát bệnh, vẫn luôn run rẩy, đổ mồ hôi lạnh.

Mẹ Cố ôm ông ấy an ủi: “Không sao, Tô Diệp đã dẫn một nhóm học sinh qua đây cứu chúng ta rồi.”

Cha Cố gật đầu: “Cũng may Tô Diệp nhanh trí.”

Tin tức khôi phục kỳ thi đại học vừa có, cha Cố và mẹ Cố lại trở thành cái bánh thơm, những người thân đó lại lục tục tìm tới cửa.

Những người chưa có tài liệu ôn tập đó không biết ôn tập kiểu gì, thậm chí còn muốn một bước lên mây, tất cả đều tới tìm cha Cố và mẹ Cố, muốn bọn họ phụ đạo.

Bình Luận (0)
Comment