Chương 699: Anh nhắm mắt cũng có thể thi đỗ đại học
Lâm Tô Diệp kêu lính cần vụ Tiểu Võ giúp mua bữa sáng gồm bánh bao màn thầu và cháo, tuy không phong phú cho lắm nhưng bao no.
Cô lấy trứng vịt muối nhà mình muối ra, mỗi người một quả, tất cả đều đỏ au, vô cùng thơm.
Bà Tiết: “Cha Mạnh Chiêu, em gái, hai người ăn nhiều một chút, ăn no vào, lát nữa chúng ta ra ngoài đi dạo.”
Ăn cơm xong, bà Tiết dẫn cha Cố và mẹ Cố đi dạo khắp đại viện, qua thư viện, hội trường lớn, rạp chiếu phim, vườn rau, tiệm cắt tóc, lúc qua đường người thợ trong tiệm cắt tóc đó lập tức nhận ra bà ấy, lớn tiếng chào hỏi: “Em gái, có khách tới sao?”
Bà Tiết: “Ừm, ông cứ làm việc đi.”
Được người gọi là em gái sao lại thích thế chứ?
Khi đi ngang qua thư viện, mẹ Cố thấy bên trong có rất nhiều người đang ôn tập mới cảm thán: “Người ta như vậy mới là thật lòng muốn thi đại học.”
Chỉ có thời gian một tháng, hiển nhiên phải tranh thủ từng giây từng phút một, ai lại có thời gian lại chạy ra ngoài làm loạn chứ?
Cha Cố và mẹ Cố đến quân khu, hai người sống bình yên và an toàn hơn nhiều, bà Tiết cũng có bạn, tất cả đều vui.
Cha Cố còn tới bộ phận tuyên truyền mượn cây đàn phong cầm, ông ấy kéo đàn, còn mẹ Cố dạy bà Tiết khiêu vũ, ba người già người ta chơi đến quên trời quên đất.
Tại sân huấn luyện đội võ cảnh cục công an tỉnh.
Từ lúc ở bên cục công an tỉnh này, Minh Xuân giống như bà Lưu vào đại quan viên, ngoại trừ thi đấu chính quy ra, vừa có thời gian rảnh là đi tìm người đối luyện, người quen hay không quen đều bị cô ấy đành thành quen.
Có người trốn cô ấy, có người nhiệt huyết hừng hực mỗi ngày đều khiêu chiến cô ấy, còn có người trực tiếp bị cô ấy đánh không còn lại một chút tự tin nào nữa, chủ động rút khỏi trận đấu!
Sáng nay bọn họ vừa mới tiến hành thi đấu vác nặng việt dã năm cây, buổi chiều cho người tham gia nghỉ ngơi, ngày mai lại tiến hành mục thi đấu tiếp theo.
Buổi sáng cô út giành được hạng nhất, buổi chiều cũng không nhàn rỗi lại chạy tới sân huấn luyện tìm người đối luyện.
Người đối luyện với cô ấy là hạng ba thi việt dã tên là Cố Tú Tú, là một người đàn ông có dáng người cường tráng lại vô cùng linh hoạt.
Gương mặt của anh ta dữ tợn, chắp tay với cô út: “Tiết Minh Xuân, phục rồi, con mẹ nó cô thật đúng là khó chơi, cô còn là người sao?”
Cô út nở nụ cười: “Anh cũng không kém, nắm đấm thật sự rất lợi hại!”
Cô ấy cũng chịu vài cú, sườn trái, sau lưng, chân, ôi chao không thể nghĩ, vừa nghĩ đến sao cả người đều đau thế này?
Trước đó cô ấy chưa từng bị đòn nhiều như vậy, xem ra mình vẫn chưa đủ mạnh và chưa đủ nhanh!
Nếu mình đủ nhanh, vậy anh ta hoàn toàn không đánh lại được cô ấy!
Cố Tú Tú đột nhiên lộ ra vẻ mặt ngại ngùng: “Tiết Minh Xuân, cô vẫn chưa có đối tượng đúng không?”
Cô út: “Xin lỗi, tôi cũng không muốn nói chuyện tào lao với anh đâu.”
Dẫn anh về nhà không phải sẽ dọa chị dâu tôi sợ chết hay sao?
Hơn nữa anh lớn lên cũng không ưa nhìn, mẹ tôi chắc chắn không đồng ý.
Cố Tú Tú sững sờ, tôi muốn kết đối tượng với cô, sao lại thành nói chuyện tào lao được?
Cô út quay đầu nhìn thấy Cố Mạnh Chiêu bên ngoài lưới sắt, lập tức chạy qua.
Cố Tú Tú nói thầm: “Sẽ không phải đây là đối tượng của cô ấy đấy chứ? Cô ấy thích kiểu công tử bột này sao?”
Cố Mạnh Chiêu vừa giao hai bản thảo lên, thuận tiện mua vài cái bánh bao nhân thịt từ nhà ăn của tòa soạn người ta mang về thêm món cho Minh Xuân.
Lượng cơm của Minh Xuân lớn, một ngày ba bữa hoàn toàn không đủ, giữa chừng còn phải thêm hai ba bữa nữa.
Cô út chạy tới trước mặt Cố Mạnh Chiêu, khịt mũi: “Thơm quá, bánh bao thịt!”
Tay cô ấy bẩn nên chỉ há miệng.
Cố Mạnh Chiêu cầm đũa ngắn tự chế gắp một cái bánh bao đút cho cô ấy.
Cô út một hơi ăn hết hai cái bánh bao, đã hơi thỏa mãn: “Trí thức Cố, anh đừng tới đưa đồ cho em mãi thế, chuyên tâm ôn tập đi.”
Cố Mạnh Chiêu cười đáp: “Không sao, anh nhắm mắt cũng có thể thi đỗ đại học.”
Bình thường vẫn luôn học hành chứ đâu chỉ ở mấy ngày này, dù sao anh ta cũng đã sớm có sự chuẩn bị rồi.
Cô út bật cười ha ha, không hề cảm thấy Cố Mạnh Chiêu chém gió tí nào, giống như cô ấy nói nhắm mắt có thể quật ngã đối thủ vậy.
Lượng huấn luyện của cô ấy đủ rồi, cùng trở về ký túc xá với Cố Mạnh Chiêu.
Trước mắt thì cô ấy chỉ là một người tham gia thi đấu cho nên bản thân cô ấy ở một phòng ký túc xá.