Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 706 - Chương 706. Quá Hư 3

Chương 706. Quá hư 3 Chương 706. Quá hư 3

Chương 706: Quá hư 3

Cố Mạnh Chiêu: “Minh Xuân, vừa ăn cơm xong, chức năng cơ thể đang toàn lực tiêu hóa, bây giờ vận động mạnh dễ thành bệnh viêm dạ dày mãn tính, đợi lát nữa hãy đi.”

Cô út nghe anh ta nói rất uyên bác: “Được, vậy chúng ta bắn ná thun một lúc đi.”

Bắn ná thun chỉ đứng ở đó cũng không cần chạy nhảy, không tính là vận động mạnh.

Bây giờ cô út bắn ná thun chưa chuẩn bằng Tiểu Lĩnh. Tiểu Lĩnh lập tức tìm được cảm giác ưu việt, nhiệt tình chỉ dạy cô út.

Cố Mạnh Chiêu thì dẫn mấy đứa trẻ Tiểu Lĩnh và cô út đi bắn ná thun, Đại Quân lại muốn về đánh cờ với cha Cố.

Tiểu Lĩnh: “Đại Quân, tại sao ngày nào anh cũng chỉ muốn tan đàn xẻ nghé với em thế? Mọi người phải cùng nhau hành động mới là anh em chứ.”

Lam Hải Quân: “Đúng đó.”

Đại Quân: “…” Đây không muốn làm anh em với mấy người.

Cuối cùng, cậu bé vẫn chấp nhận số phận đi bắn ná thun, vì nếu cậu bé không đi, Tiểu Lĩnh sẽ liên tục nhải nhải lắm mồm.

Lâm Tô Diệp dẫn Toa Toa về nhà, đi đến đầu đường lại đụng Cát Chính Hùng và Lương Kiếm Vân.

Cát Chính Hùng nhìn thấy cô thì cười: “Vợ tham mưu Tiết, giáo sư Cố đang ở nhà cô phải không?”

Lâm Tô Diệp gật đầu: “Thủ trưởng, ông tìm bọn họ có chuyện gì sao?”

Cát Chính Hùng lắc đầu: “Là lão Lương tìm.”

Lương Kiếm Vân nhận ra cô, cười bảo: “Đồng chí tiểu Lâm, chúng ta đã từng gặp nhau ở thư viện tỉnh, còn nhớ chứ?”

Đương nhiên Lâm Tô Diệp vẫn nhớ.

Cô cười chào hỏi, mời bọn họ cùng về nhà.

Lương Kiếm Vân nhìn Toa Toa, chủ động chào hỏi cô bé, cười nói: “Bạn nhỏ này ngoan như vậy, thành tích đi học chắc chắn không tồi.”

Toa Toa: “Ông Lương, sao ông lại biết ạ?”

Lương Kiếm Vân cười ha ha, đáp: “Trong đôi mắt cháu nói đó.”

Đứa trẻ có thể chuyên tâm nghe người khác nói chuyện, năng lực học hành rất phi thường.

Mấy người cùng nhau về nhà, vừa vào sân Lâm Tô Diệp đã nói một tiếng với người trong nhà: “Chú dì, bác Lương tới tìm hai người ạ.”

Cha Cố và mẹ Cố nghe thấy lập tức nói với bà Tiết một tiếng rồi cùng nhau ra đón.

Lương Kiếm Vân thấy bọn họ bình an vô sự cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vài ngày trước về quê thị sát, không ngờ hai người gặp phải chuyện như vậy, bị kinh sợ rồi đi?”

Ông ta vẫn rất kinh ngạc về việc cha Cố và mẹ Cố gặp chuyện không tìm con trai mình mà lại tìm nhà họ Tiết giúp đỡ, thậm chí còn trốn ở đại viện quân khu.

Mẹ Cố vẫn cần thể diện: “Nào có, vài người thân có thể có gì mà bị kinh sợ? Tô Diệp dẫn một nhóm học sinh quét một lượt đuổi hết bọn họ ra ngoài cửa, lại đón chúng tôi tới đây ở vài ngày, rất thoải mái.”

Tuy rằng trong nhà đã bình yên vô sự nhưng bọn họ vẫn không muốn về.

Lương Kiếm Vân an ủi cha Cố và mẹ Cố vài câu, lại nhìn thấy bà Tiết ở phía sau bọn họ, cười nói: “Em gái, bức tường này bà trát thật sự không tồi.”

Ông ta ngẩng đầu nhìn, các khe hở đã được trát kín kẽ chỉnh tề.

Bà Tiết vốn trốn sau người mẹ Cố nhìn gương mặt tươi cười của Lương Kiếm Vân, vừa muốn nhìn lại vừa có hơi không dám nhìn, dùng tay che nửa bên mặt lén nhìn trộm.

Bây giờ đột nhiên bị Lương Kiếm Vân chỉ đích danh, bà ta bỏ tay xuống, vừa cười vừa gật đầu: “Chào lãnh đạo, chào thủ trưởng, hai người đã ăn cơm chưa?”

Gặp mặt hỏi ăn cơm chưa chính là một câu khách sáo, người ta cũng sẽ không thật sự ăn cơm ở nhà bà ta.

Lâm Tô Diệp mời bọn họ vào nhà ngồi.

Bây giờ đã là cuối thu, gió thổi rất lạnh, mấy vị chồng chí có tuổi này đứng trong sân nói chuyện cũng không thích hợp.

Lương Kiếm Vân chủ yếu qua đây để thăm cha Cố và mẹ Cố, xem bọn họ có cần giúp đỡ gì hay không. Bây giờ thấy trạng thái tinh thần của cha Cố và mẹ Cố còn tốt hơn lúc ở nhà, ông ta cũng yên tâm rồi.

Mẹ Cố nghĩ đến Lý Quế Trân luôn muốn giới thiệu đối tượng cho Mạnh Chiêu, tuy rằng bà ấy luôn nói con trai đang kết đối tượng với một cô gái, nhưng vì vẫn chưa thành nên Lý Quế Trân không coi là thật, cứ luôn chế giễu bà ấy có phải coi thường cô gái mà cô ta giới thiệu hay không. Hôm nay mẹ Cố dứt khoát nói rõ với Lương Kiếm Vân, như vậy ông ấy trở về nói với Lý Quế Trân cũng đừng có ý định gì với con trai mình nữa.

Bà ấy cười nói: “Mạnh Chiêu nhà chúng tôi đang kết đối tượng với Minh Xuân nhà chị ấy đấy.”

Tuy rằng đang theo đuổi nhưng con trai mình cũng không có suy nghĩ này với cô gái nhà người khác.

Bình Luận (0)
Comment