Chương 708: Quá hư 5
Cha Cố và mẹ Cố thật ra vẫn còn trẻ, chỉ là chịu khổ nên trông già hơn tuổi thật không ít.
Trong thời gian ngắn vẫn không thể dưỡng về được.
Hai người bọn họ năm đó cũng tính là kết hôn muộn sinh con muộn, lúc này cha Cố đã năm mươi tư còn mẹ Cố đã năm mươi hai, nhưng bọn họ thoạt nhìn lại già không ít, đặc biệt là cha Cố giống như hơn sáu mươi rồi.
Bà Tiết thấy vẻ mặt của hai người có hơi buồn bã, lập tức nói: “Em gái, em đừng buồn, sau này chúng ta cũng không cần làm gì cả, mỗi ngày bôi kem dưỡng da và mỡ thơm, một ngày bôi ba lần, không đến hai năm có thể dưỡng về rồi.” Bà ta đưa tay cho bọn họ xem: “Nhìn chị đi, tới quân khu mới bao lâu thôi, không phơi nắng nên dịu da mềm mại hơn rồi.”
Vừa nói đến làm đẹp dưỡng nhan, vậy không có chuyện gì của đàn ông nữa.
Lương Kiếm Vân thấy thời gian không còn sớm mới tạm biệt bọn họ, nói với Lâm Tô Diệp: “Con dâu cả nhà chúng tôi quản lý bên thương vụ, sau này kêu nó lấy thêm một ít kem dưỡng da tốt cho mọi người bôi.”
Hùa theo sở thích của người khác, hai bà cụ đều rất vui vẻ.
Mọi người tiễn Lương Kiếm Vân và Cát Chính Hùng ra ngoài, mẹ Cố cười bảo: “Anh Lương, nếu như ông không có việc gì thì tới thường xuyên nhé, tôi đang dạy chị khiêu vũ cho khỏe người, ông cũng học cùng đi.”
Bây giờ cơ quan và vài đơn vị nào đó cuối tuần lại bắt đầu tổ chức khiêu vũ nội bộ, người trẻ tuổi đều rất thích đi khiêu vũ.
Bà ấy biết Lương Kiếm Vân không biết khiêu vũ, bây giờ người này trông thì cười ha ha rất ôn hòa, nhưng mấy năm làm việc đó không biết nghiêm túc bao nhiêu, cả ngày giống như lão bảo thủ, kêu ông ta khiêu vũ ông ta sẽ nói là tà âm.
Bà ấy cũng không trông mong ông ta sẽ tới, chỉ là trêu ghẹo ông ta mà thôi.
Ai ngờ Lương Kiếm Vân lại vừa cười vừa đáp: “Được chứ, rảnh rỗi tôi sẽ tới, mọi người có thời gian rảnh cũng phải tới chỗ tôi đấy, đơn vị chúng tôi có trung tâm hoạt động cho nhân viên đã nghỉ hưu, đánh Thái Cực Quyền, luyện khí công, múa quạt…” Ông ấy cúi đầu nhìn Toa Toa ngoan ngoãn, cười nói: “Còn có ngựa bập bênh cho bạn nhỏ chơi nữa, vừa ngồi lên đã bắt đầu lắc, lắc lư lắc lư rất vui.”
Hai mắt của Toa Toa lập tức sáng ngời, không có bạn nhỏ nào có thể từ chối ngựa bập bênh hết!
Cha Cố và mẹ Cố đang ở đây, bà Tiết có bạn, học khiêu vũ với mẹ Cố, hướng dẫn mẹ Cố học nấu ăn, cả ngày vui vẻ vô cùng.
Đại Quân cũng rất vui vì có thể đánh cờ với cha Cố, còn có thể nói đến rất nhiều kiến thức và học ngoại ngữ.
Đại Quân có thiên phú nhất định ở phương diện học ngoại ngữ này, dựa theo ý của cha Cố và mẹ Cố cũng tương tự với Cố Mạnh Chiêu ngày nhỏ, trẻ con học ngôn ngữ luôn nhanh hơn người trưởng thành một chút.
Cha Cố kiến nghị cậu bé học tiếng Anh, vì trước mắt tiếng Anh là ngôn ngữ thông dụng quốc tế, ngoài ra lại căn cứ theo sở thích của mình học một đến hai môn ngoại ngữ khác.
Bây giờ giáo dục sơ cấp chỉ dạy tiếng Anh, hơn nữa phải đến cấp hai mới bắt đầu dạy còn tiểu học hoàn toàn chưa được tiếp xúc.
Trình độ của giáo viên tiếng Anh cũng có hạn, chỉ có thể dạy chút kiến thức cơ bản còn cao thâm hơn một chút lại không được, nhất định phải tới trường học bậc cao để học.
Các trường đại học cao đẳng như Công Nông Binh cũng bắt đầu thành lập lớp ngoại ngữ, đáng tiếc trình độ của học sinh lại không đồng đều khiến giáo viên rất khó phát huy.
Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng nhất định phải khôi phục kỳ thi đại học, nhân tài thiếu thốn, khan hiếm vô cùng nghiêm trọng.
Nếu cậu bé muốn học tiếng khác vậy cũng chỉ có thể chọn Cha Cố và mẹ Cố, bằng không cậu bé không có giáo viên.
Cha Cố và mẹ Cố đều từng nghiên cứu văn học tiếng Latin, có thể đọc hiểu nhưng lại không thể nói chuyện, ngoài ra cha Cố còn biết nói tiếng Pháp, mẹ Cố biết nói tiếng Đức, tiếng Nhật thì lại là Cố Mạnh Chiêu học với một giáo sư khác.
Đại Quân chọn học tiếng Đức và tiếng Nhật, cậu bé rất tò mò về quỹ đạo phát triển của hai quốc gia này và tại sao bọn họ lại thích phát động chiến tranh, muốn nghiên cứu sâu hơn.
Đối với một đứa trẻ như vậy lại có suy nghĩ trưởng thành như thế, cha Cố cảm thấy rất ngạc nhiên, ông ấy không khuyên ngăn cũng không cảm thấy kỳ lạ, ngược lại còn ủng hộ và khuyến khích Đại Quân rất nhiều. Ông ấy còn liệt kê một vài quyển sách có liên quan mà mình sưu tầm được, kêu Đại Quân có thể lần lượt đọc dần.
Ông ấy luôn cảm thấy đứa trẻ này có một loại năng lực quan sát nhạy bén và chiều sâu tư duy vượt qua người bình thường, không phải những người bạn đồng trang lứa có thể so được, rất nhiều người lớn thậm chí còn không thể so được với cậu bé.