Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 710 - Chương 710. Giấy Nợ Đó Của Con Có Tác Dụng Gì

Chương 710. Giấy nợ đó của con có tác dụng gì Chương 710. Giấy nợ đó của con có tác dụng gì

Chương 710: Giấy nợ đó của con có tác dụng gì

Tiểu Lĩnh một hơi chạy vụt vào trong nhà gào lên: “Bà nội… ông Cố, bà Cố cứu cháu…”

Hôm nay cha Cố và mẹ Cố không ở đây, bọn họ được lãnh đạo bộ giáo dục phái xe hơi nhỏ mời đi họp tọa đàm, muốn bàn bạc về vấn đề đại học tỉnh tuyển sinh và lên lớp, buổi tối ăn cơm xong mới trở về.

Bà Tiết vừa nấu cơm tối xong, đang quét cỏ vụn trước bàn bếp, nói: “Ngày nào cũng thế, không đánh con thì cô có thể bay được sao! Cô nhìn Tiểu Lĩnh cũng giống cô quá đi!”

Lâm Tô Diệp: “Nó lại đòi tiền của trí thức Cố người ta đấy!”

Tiểu Lĩnh: “Trí thức Cố nói mình tiêu không hết tiền, con chỉ mượn một ít tiêu hộ chú ấy thôi, không phải con đang vui lòng giúp người làm chuyện tốt hay sao? Còn nữa, con có viết giấy nợ đàng hoàng, sau này bản thân con kiếm tiền được sẽ trả cho trí thức Cố mà.”

Lâm Tô Diệp: “Con còn mặt dày nữa à!”

Giấy nợ đó của con có tác dụng gì?

Tiểu Lĩnh thấy cô giơ bàn tay lên lại lao vụt tới ôm cô: “Mẹ, con cũng chỉ mặt dày với trí thức Cố và đại ca, bọn họ cũng không phải người ngoài, mẹ đã thấy con mặt dày với người khác chưa?”

Lâm Tô Diệp: “Con không mặt dày với ai hả?”

Tới nhà Lam Hải Quân mà như ở nhà mình.

Tiểu Lĩnh cười hì hì đáp: “Mẹ, chuyện đó có thể giống nhau được sao? Con cũng không đòi tiền đòi của với người ta? Còn không phải nói một ngày làm thầy cả đời làm thầy sao? Con và trí thức Cố không phải người xa lạ.”

Ld: “Cha con còn ở đây, con buông ra cho mẹ!”

Tiểu Lĩnh ôm cô càng chặt hơn, cười xấu xa: “Ha ha, mẹ, chút sức này của mẹ đánh được ai, mẹ chẳng đánh lại ai hết!”

Nếu như cậu bé không chịu ngoan ngoãn thành thật cho cô đánh, cô có thể đánh cậu bé được mới lạ.

Nếu như cậu bé vung chân chạy, bây giờ ngay cả một cọng tóc của cậu bé cô cũng không sờ tới được.

Bà Tiết không nhìn nổi nữa, cháu trai đang biến hóa ra đủ trò bịp bợm khiêu khích mẹ mình là muốn bị ăn đòn à.

Ôi, mông đứa trẻ này ngứa rồi, cách vài ngày không đánh vài phát là không chịu được.

Lâm Tô Diệp lại không rút được cánh tay khỏi cậu bé, vốn còn muốn nói mẹ không đánh ai chỉ đánh con, nhưng lời gần ra khỏi miệng lại sửa thành: “Mẹ không đánh con, con buông ra cho mẹ!”

Tiểu Lĩnh lại không buông: “Mẹ, mẹ tốt nhất, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời, con thương mẹ nhất.” Cậu bé dụi đầu lên người Lâm Tô Diệp, rải xong lời ngon ngọt mới buông cô ra, vung chân chạy tới một bên khác bàn cơm: “Mẹ, chúng ta nói phải giữ lời, không thể đánh!”

Lâm Tô Diệp nở nụ cười, trả hai đồng tiền cho cậu bé: “Không được phép đòi tiền của trí thức Cố, chú Tần cũng không được.”

Tiểu Lĩnh: “Đại ca cho con kinh phí hoạt động, con nhất định phải nhận, bằng không đại ca con sẽ thất vọng!”

Lâm Tô Diệp: “Con câm miệng cho mẹ! Đại ca Tần của con còn phải gom tiền lấy vợ nữa!”

Nói xong cô cũng mơ hồ, mình bị cậu bé kéo xuống mương rồi, vậy mà cũng nói đại ca.

Bà Tiết vội chuyển chủ đề: “Hôm nay thi thế nào rồi?”

Lâm Tô Diệp: “Chắc chắn là hạng nhất rồi ạ!”

Bà Tiết lập tức nịnh nọt: “Khó tin thật, cô lợi hại như vậy sao? Tôi thấy Đại Quân và Toa Toa đều giống cô, học giỏi.”

Đại Quân và Toa Toa rửa tay đi vào.

Toa Toa đi đến bên cạnh Tiểu Lĩnh, trèo lên ghế, bàn tay nhỏ nhéo tai cậu bé: “Tiết Vân Lĩnh, anh chọc mẹ giận, cẩn thận em nói với cha.”

Tiểu Lĩnh lập tức giơ hai tay đầu hàng: “Tiểu tổ tông, anh đầu hàng!”

Toa Toa buông ra còn xoa cho cậu bé, cười bảo Lâm Tô Diệp: “Mẹ, con giúp mẹ dạy dỗ anh hai.”

Lâm Tô Diệp nở nụ cười, cô vốn cũng không giận, chẳng qua là dựa theo thói quen cứ cách vài ngày lại hung dữ với Tiểu Lĩnh một chút mà thôi.

Đứa trẻ này dễ quá trớn, bạn chỉ cần liên tiếp ba ngày cho cậu bé sắc mặt tốt, đến ngày thứ tư cậu bé sẽ làm ra chút chuyện, cho nên Lâm Tô Diệp tìm được quy luật cứ cách dăm ba ngày sẽ hung dữ với cậu bé một lần, khiến trong lòng cậu bé căng thẳng một chút cũng sẽ khiêm tốn hơn.

Cùng với thời gian thi đại học càng ngày càng gần, các thi sinh càng lúc càng căng thẳng, thời gian ôn tập càng kéo dài đến hơn nửa đêm, thậm chí có người tảng sáng còn đang ôn bài dưới ánh đèn.

Vì kiến nghị của Tiết Minh Dực nên công việc ở thư viện của Lâm Tô Diệp ngược lại càng nhẹ nhàng hơn, không cần tới trực ca đêm, cũng không cần quét dọn vệ sinh, ban ngày chỉ phụ trách cho mượn sách và trả sách là được, vì vậy cô tham gia lớp học ban đêm cũng vô cùng vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment