Chương 713: Hộ tống, thi đại học 3
Cố Mạnh Chiêu: “Minh Xuân, hôm nay muộn quá rồi, để ngày mai lại nói sau.”
Anh ta cảm thấy buổi tối một cô gái như Minh Xuân ra ngoài cũng không an toàn, chuyện này cũng không có rắc rối gì cả, anh ta chỉ cần đi báo cảnh sát, đến ngày thi đó tìm một công an đi cùng anh ta tới trường thi là được.
Thi xong xuôi anh ta sẽ có thời gian đối phó với Vương Siêu kia.
Cô út lại sốt ruột, đợi thi xong á? Vậy lâu quá rồi!
Cô ấy nói với Lâm Tô Diệp: “Chị dâu, em đưa chị về nhà trước.”
Cố Mạnh Chiêu thấy không khuyên được Minh Xuân, mới bảo: “Vậy anh đi chung với em.”
Cô út nào có chịu? Cô ấy dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Anh phải đi thi, hai ngày này phải ở yên trong nhà ôn tập, chuyện này cứ giao lại cho công an là được.”
Bình thường Lâm Tô Diệp luôn dạy dỗ Tiểu Lĩnh học hành rất quan trọng, thi cử là quan trọng nhất, cô út mưa dầm thấm đất cũng có nhận thức này.
Tuy rằng bình thường cô ấy cười ha ha, nhưng vừa gặp vấn đề đã lộ ra sự ngang ngạnh của mình, loại giọng điệu không cho phép từ chối này ngay cả cha Cố và và mẹ Cố cũng đồng ý.
Bọn họ khuyên Cố Mạnh Chiêu: “Nghe Minh Xuân đi con.”
Lâm Tô Diệp kêu cha Cố và mẹ Cố yên tâm, Minh Xuân sẽ giải quyết vấn đề này.
Đợi hai người về nhà, Lâm Tô Diệp nói với cô út: “Minh Xuân, kêu Tiểu Võ và Tiểu Triệu đi cùng em, buổi tối có người đi chung chuyển lời cũng thuận tiện.”
Minh Xuân cười bảo: “Chị dâu, đây là chuyện của cục công an, không thuộc quyền quản lý của bộ đội, bọn em sẽ không gây rắc rối cho anh.” Cô ấy kêu Lâm Tô Diệp về nhà từ từ nghỉ ngơi, không cần lo lắng gì cả: “Chị quên em quen bao nhiêu công an tỉnh từ giải đấu lớn đó rồi sao? Em sẽ tìm bọn họ, đây là chuyện của bọn họ.”
Thấy cô ấy có kế hoạch, Lâm Tô Diệp gật đầu: “Minh Xuân, cẩn thận nhé.”
Cô út cười đáp: “Chị dâu, chị yên tâm, mấy chuyện xưa đó của trí thức Cố em cũng không nghe uổng phí đâu.”
Cô ấy biết học rồi ứng dụng nhất.
Cô út đạp xe đạp lao vù vù đi, trước tới cục công an tỉnh tìm công an trực ca đêm.
Cô ấy không quen công an nhưng công an lại biết cô ấy, bây giờ con người cô ấy, gương mặt này, cái tên này, trong mắt các công an tỉnh này chính là một chiêu bài sống.
Ai lại không quan tâm đến giải đấu lớn? Người quan tâm giải đấu lớn có ai lại không biết cô ấy?
Cao Hoài và Cố Tú Tú đều là công an tỉnh nhưng phân khu quản lý khác nhau. Đời sống của bọn họ đơn giản, mục tiêu đơn nhất chính là làm một công an mạnh nhất!
Ban ngày bọn họ đi làm, buổi tối cũng không có hoạt động giải trí gì, trên cơ bản đều là luyện tập, luyện tập, luyện tập!
Ngoại trừ luyện tập thể năng ra chính là học kiến thức điều tra phá án của công an.
Hôm nay đột nhiên bọn họ đều nhận được cuộc gọi từ tổng cục tỉnh tới bên này, vừa nghe lại là của Tiết Minh Xuân!
Tiết Minh Dực đi thẳng vào vấn đề: “Hạng nhất hạng hai, tôi tìm các anh nhờ giúp đỡ.”
Hai người này đều thích hỗ trợ Tiết Minh Xuân, đã không chỉ một lần trong giải đấu lớn nói với cô ấy “Chỉ cần còn ở tỉnh, có chuyện cô cứ hô một tiếng.”
Lúc này Tiết Minh Xuân đã hô một tiếng với bọn họ rồi.
Cao Hoài vẫn hơi thận trọng một chút, còn Cố Tú Tú thì lại mừng rỡ nhảy cẫng lên.
Tiết Minh Xuân mời anh ta giúp, chắc chắn là được rồi!
Hai người ở cục công an khu đều là người có thân phận, phá án cũng có trình độ cho nên ở trong cục được phối xe máy, cho phép bọn họ tự do sử dụng.
Hai người lái xe máy vù vù chạy tới tụ hợp với Tiết Minh Xuân.
Thấy bộ dáng phong cách của bọn họ, Minh Xuân ngưỡng mộ vô cùng, vậy mà bọn họ còn có xe máy nữa!
Cô ấy chỉ có mỗi xe đạp!
Còn là xe đạp của nhà mình!
Điều kiện ở cục công an huyện thật sự quá kém!
Cô ấy nói lại sự việc với hai người một tiếng.
Cao Hoài vừa nghe đã bảo: “Đó là khu quản hạt của tôi, đi, dẫn các cô đi tìm đồn công an khu vực đó hỏi xem sao.”
Cô út cũng không đạp xe đạp mà ngồi trên xe máy của Cao Hoài, một đường chạy đi nhanh như chớp.
Bọn họ tìm công an ở đồn công an địa phương, trực tiếp điều tra về Vương Siêu.
Quả nhiên anh ta có quan hệ với nhà Vương Hòa Bình, hai người chính là anh em họ cùng cụ ông.
Vương Siêu lưu manh hơn Vương Hòa Bình, bình thường đã làm không ít chuyện trộm gà bắt chó, anh ta và vài tay bạn xấu đó còn đang ở chợ giả mạo nhân viên quản lý, cướp của bác gái tới bán trứng gà, đánh xã viên tới bán rau, còn trêu ghẹo các cô gái lớn và các cô vợ trẻ.