Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 714 - Chương 714. Hộ Tống, Thi Đại Học 4

Chương 714. Hộ tống, thi đại học 4 Chương 714. Hộ tống, thi đại học 4

Chương 714: Hộ tống, thi đại học 4

Chuyện tội ác tày trời không làm nhưng mấy chuyện chó chê mèo ghét lại có không ít.

Công an cũng không có cách nào với anh ta vì không đủ đến mức xử phạt, hơn nữa bọn họ còn biết nhằm vào sơ hở.

Lần này phỏng chừng là muốn báo thù cho Vương Hòa Bình, mà cũng có khả năng muốn nhân cơ hội này vớt được lợi ích.

Chẳng qua gây rối khiến Cố Mạnh Chiêu không thi đại học được, anh ta có thể vớt được lợi gì?

Cao Hoài cho người tìm một tay bạn xấu của Vương Siêu mượn cớ dẫn đi hỏi chuyện.

Chỉ cần bọn họ có chuyện, sẽ không có chuyện hỏi không ra được.

Ngày hôm sau cô út đi tới đơn vị báo cáo, sau đó về tỉnh tụ hợp với Cao Hoài và Cố Tú Tú.

Tên bạn xấu đó khai rằng Vương Siêu có ý đồ bắt cóc Cố Mạnh Chiêu trên đường tới trường thi, khiến anh ta không thể tham gia kỳ thi đại học đúng giờ, đợi qua thời gian sẽ thả anh ta ra là xong.

Cố Tú Tú kiến nghị trực tiếp bắt Vương Siêu tới cảnh cáo, đợi kỳ thi đại học kết thúc rồi lại thả anh ta ra, xem anh ta còn gây rắc rối cho người kiểu gì.

Cô út: “Đừng bắt anh ta”

Gần đây Cố Mạnh Chiêu đã không ít lần giảng về các điều khoản pháp luật cho ấy, dựa theo hiểu biết của cô ấy, cùng lắm Vương Siêu chỉ tuyên bố muốn làm chuyện xấu chứ vẫn chưa làm, đây chỉ là có ý định chứ không tính là sự thật nên chỉ có thể hỏi rồi ngăn cản anh ta, mà không thể trừng phạt anh ta.

Đối với cô út mà nói không đánh lưu manh còn có ý nghĩa gì nữa?

Lưu manh là dùng để đánh!

Chỉ cần có lưu manh chắc chắn phải đánh, cho dù có tạo ra điều kiện cũng phải đánh!

Loại lưu manh xã hội như Vương Siêu càng phải đánh hơn, cho nên không thể bắt.

Nếu như mình không biết không có sự chuẩn bị, một mình trí thức Cố tới trường thi rất có khả năng sẽ bị bắt cóc làm lỡ kỳ thi.

Nhưng bây giờ mình đã biết rồi!

Biết rồi mà không cho cô ấy đã ghiền vậy nắm đấm và chân của cô ấy không đồng ý!

Cao Hoài liếc mắt nhìn cô ấy nhưng không nói gì, để tùy cô ấy xử lý.

Cố Tú Tú lại mang vẻ mặt khen ngợi: “Minh Xuân, cô thật nhanh trí!”

Cô út: “Chúng ta phải giả bộ không biết, đợi ngày mai trí thức Cố đi tới trường thi, tôi sẽ lén theo bảo vệ, đợi đám người Vương Siêu vừa xuất hiện… chậc chậc!”

Cô ấy kích động đấm vào lòng bàn tay: “Đã quá trời”

Cao Hoài: “Người đó tìm cớ giam tạm hai ngày trước, đợi thi đại học xong lại thả về sau.”

Tên bạn xấu bị hỏi chuyện đó của Vương Siêu bị tình nghi ăn trộm ống thép cũ của xưởng máy móc nông nghiệp, bị bắt lại hỏi chuyện cũng rất bình thường, nếu xác nhận được anh ta thật sự có tham gia vụ trộm vậy trăm phần trăm là bị phạt rồi.

Ngày hôm sau chính là thời gian thi đại học ở tỉnh, trạm phát thanh ở đại viện quân khu phát bài hát cách mạng phấn chấn lòng người, tiễn các thí sinh tới trường thi tham gia “chiến đấu.”

Thư viện thì trực tiếp tuyên bố đóng cửa nghỉ hai ngày, cho các nhân viên nghỉ ngơi.

Lâm Tô Diệp dự định đạp xe mang vở vẽ đi tới trường thi sưu tầm, ghi lại những chuyện mới mẻ trong cuộc sống.

Cô út: “Chị dâu, em đi với chị.”

Toa Toa: “Cô út, cô nói với trí thức Cố là cháu tin chú ấy nhất định sẽ tên đề bảng vàng!”

Tên đề bảng vàng là câu Lâm Tô Diệp đã nói tối qua khi mọi người nói về kỳ thi đại học, cô bé nhớ được.

Đại Quân: “Trí thức cố chắc chắn có thể thi đỗ.”

Tiểu Lĩnh: “Vậy em có nên tiễn chú ấy đi thi không? Trí thức Cố đi thi, em phải đi cùng, em sẽ mua dây pháo, chú ấy vừa ra là em đốt liền.”

Lâm Tô Diệp: “Con dừng ngay cho mẹ!”

Đứa trẻ Tiểu Lĩnh này, cậu bé nói như vậy coi như là báo trước với bạn, nếu như bạn không xác định phản đối thì cậu bé sẽ coi là ngầm đồng ý.

Trong từ điển của cậu bé, không có câu im lặng phản đối, chỉ cần không lên tiếng cậu bé sẽ ngầm hiểu.

Toa Toa trừng mắt nhìn cậu bé: “Một ngày không đánh trong lòng ngứa ngáy, hai ngày không đánh thì mông ngứa, ba ngày không đánh, cả người khó chịu!”

Tiểu Lĩnh làm mặt quỷ với cô bé: “Em cẩn thận không lớn được nhé.”

Lo nghĩ quá nhiều, dễ già!

Cô út ăn bữa sáng xong, nhìn đồng hồ: “Chị dâu, xuất phát thôi.”

Lần này phải cho tất cả mọi người biết, cứ hễ là người có ý đồ xấu đều phải cách xa trí thức Cố một chút, đừng có sáp tới trước mặt anh ta, bằng không chịu không thấu đâu!

Lâm Tô Diệp tạm biệt đám trẻ, lại kêu bà Tiết buổi tối nấu đồ ăn ngon một chút, Cố Mạnh Chiêu sẽ cùng tới ăn.

Bình Luận (0)
Comment