Chương 726: Giật mình
Mẹ Cố: “Ôi chao chị dâu, Vân Phương đi vệ sinh rồi, em đang gội đầu dở, kêu Mạnh Chiêu nói chuyện với chị nhé.” Bà ấy lập tức gọi: “Con trai, bác cả con gọi điện này.”
Cố Mạnh Chiêu vừa mới tắm xong đang ngồi trước bàn chuẩn bị đọc sách, trong sách kẹp một bức ảnh lúc tham gia giải đấu lớn của Tiết Minh Xuân, anh ta lại nhìn một lúc.
Nghe thấy giọng mẹ Cố, anh ta cầm máy phụ trong phòng lên: “Bác cả, chào bác.”
Sáu anh em cha Cố cùng cha khác mẹ, ông ấy xếp hàng năm.
Anh cả đã qua đời vài năm trước, sống đến bây giờ cũng đã hơn tám mươi.
Chị dâu cả là bà Cố thì vẫn còn sống, năm nay bảy mươi tám tuổi, cơ thể khỏe mạnh, là một bà cụ có hơi cổ hủ và nghiêm túc, là điển hình của gia trưởng phong kiến.
Nhà họ Cố vẫn luôn coi chi trưởng là chủ nhà, các em trai cưới gả, học hành công việc gì đều là chi trưởng sắp xếp, cho nên bây giờ bà Cố chính là chủ nhà thực tế của nhà họ Cố.
Nhà họ Cố gia sản phong phú, nhân tài ở khắp mọi lĩnh vực, kinh tế, chính trị, quân sự, giáo dục, trước giải phóng là gia tộc vô cùng có thực lực.
Ông cụ cũng là người yêu nước, lại làm người quyết đoán, đã giúp đỡ rất nhiều học giả du học và người làm cách mạng.
Sau khi dựng nước công tư hợp doanh, ông cụ chủ động hiến toàn bộ gia sản, dẫn đầu ủng hộ công tư hợp doanh, sau đó lại chủ động từ chức làm một viên chức bình thường, còn lấy mấy tòa nhà lớn trong nhà ra làm ký túc xá công nhân viên chức.
Vì vậy vài lần vận động sau khi dựng nước, bọn họ cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, chỉ là phần lớn gia sản đã bị sung công.
Chính phủ giữ lại một căn tứ hợp viện mà gia đình thường ở cho ông cụ, còn những ngôi nhà khác cũng dựa theo tiền thuê nhà bàn giao.
Trước mười năm vận động, nhà họ Cố vẫn rất thoải mái.
Nhưng bắt đầu mươi năm, thủ đô cũng loạn như cào cào không chịu sự kiểm soát, ông cụ qua đời, phòng hai làm chính trị bị lật đổ, phòng ba bên quân sự đang ở mãi tận tây bắc xa xôi, phòng tư bình thường nhất, là gia tộc công nhân, khi ấy lại có thể gây ầm ĩ nhất, phòng năm Cố Hưng Chương làm học thuật vì du học và có bạn bè ở nước ngoài nên cũng không may mắn thoát khỏi số phận phải xuống cơ sở rèn luyện.
Năm nay bọn họ cũng liên tục được sửa lại án sai và gỡ mũ, chẳng qua ông cụ phòng hai cũng đã qua đời, ngược lại phòng ba vẫn càng già càng dẻo dai, vẫn kiên trì thủ vững trên cương vị công tác như cũ.
Mấy năm này thật ra bà Cố cũng chưa từng chịu thiệt thòi gì cả, có ông cụ rải đường trước nên dù ở mười năm này bà ta cũng không chịu khổ sở gì, vẫn sống trong căn tứ hợp viện của bà ta, cùng lắm chỉ là không có bảo mẫu hầu hạ, không có mười đầu bếp nấu cơm chế biến thức ăn lo liệu chuyện ăn uống, ra vào cũng không có xe hơi, cũng không có một gia đình lớn trai gái đủ cả hầu hạ chăm sóc bà ta.
Bây giờ các phòng liên tục trở về, hiển nhiên bà ta vẫn là bà Cố, vẫn lấy ra được bộ dáng gia trưởng lớn.
Bà Cố nói là chị dâu cả nhưng thật ra chính là một bà mẹ chồng.
Bà ta hàn huyên vài câu với Cố Mạnh Chiêu: “Mạnh Chiêu, thi đại học kết thúc, cháu chắc chắn có thể đỗ.”
Cố Mạnh Chiêu: “Bác cả, cháu có tự tin.”
Bà Cố: “Vậy khi nào cháu về thủ đô?”
Cố Mạnh Chiêu kinh ngạc hỏi: “Về thủ đô? Cha mẹ cháu không nói gì ạ.”
Bà Cố dừng lại một chút, giọng điệu có hơi nặng nề: “Năm đó bác cả cháu kêu cha mẹ cháu làm giáo sư ở Thanh Hoa và Bắc Đại nhưng cha mẹ cháu ham chơi chạy về quê nhà, kết quả ở đó cũng không có ai chăm lo, phải chịu không ít khổ cực, bây giờ nếu đã trở về vậy mau chóng chuyển về đây đi. Nhà ở thủ đô người ta cũng trả lại rồi, cha mẹ cháu vẫn còn, bác đã xem cho rồi, không ai lấy đi được hết.”
Mấy anh em bọn họ không phân biệt là con vợ cả hay vợ thứ, mỗi người một căn tứ hợp viện, đây chính là quy định lúc đầu bác cả đã định sẵn.
Cố Mạnh Chiêu thả lỏng giọng điệu: “Bác cả, hay là bác nói với cha mẹ cháu…”
Bà Cố lại không cho anh ta cơ hội trốn tránh: “Không phải cháu đã thi đại học xong rồi sao? Mau qua đây ở đi, khai giảng cũng tiện hơn.”
Trước đó thông qua điện thoại, bà ta cũng biết Cố Mạnh Chiêu đã báo danh khoa ngoại ngữ.
Cố Mạnh Chiêu đáp với vẻ dè dặt: “Bác gái, cháu thi vào trường đại học tỉnh ở quê nhà…”
“Cái gì?” Bà Cố rõ ràng rất bất ngờ, không hề tin một tí nào cả, trước đó đương nhiên bà ta vẫn cho rằng Cố Mạnh Chiêu ưu tú như vậy chắc chắn sẽ thi đỗ khoa ngoại ngữ ở Bắc Đại.