Chương 729: Thầy Hoàng 2
Bà Cố rất hài lòng, trong mấy đứa cháu trai bà ta thích Cố Nguyên Hoành nhất, đứa trẻ này biết thức thời, lúc nên dữ dằn thì dữ dằn, lúc nên mềm mỏng thì mềm mỏng, nên ra mặt thì ra mặt, nên yếu thế thì yếu thế, có phong phạm của ông nó.
Chấn hưng gia tộc đều dựa hết vào anh ta.
Cố Nguyên Trinh lại không phục tí nào, đi học cái gì hả giời?
Người phụ trách đi học ở nhà bọn họ không phải là ông năm sao? Hai vợ chồng người ta là giáo sư đại học, con trai học cũng lợi hại, nào còn đến lượt người khác học nữa?
Cậu ta không thích đi học, cũng không thích làm cán bộ, càng không thích nhập ngũ tòng quân, hiển nhiên cũng coi thường làm công nhân, cậu ta không muốn chịu sự trói buộc, chỉ muốn tự do tự tại làm đại ca!
Những anh em nhỏ cùng chung chí hướng đó của cậu ta đều thích lăn lộn với cậu ta!
Bà Cố vừa nhìn thấy Cố Nguyên Hoành đã nói không ngừng nghỉ, chỉ hận không thể dạy hết kinh nghiệm và giáo huấn suốt năm trăm này của nhà mình cho anh ta.
Cố Nguyên Hoành: “Bà nội, bà vẫn nên ăn cơm trước đi ạ, dù sao cháu cũng về rồi, có thời gian nói chuyện.”
Bà Cố: “Các cháu có thời gian, còn bà sợ bà không có thời gian, cháu ngồi lại với bà nội một lúc nữa đi.”
Mỗi một lần xã hội biến động là bà ta đều phải chịu đựng và chờ đợi, chịu qua từng thời điểm quan trọng nối tiếp nhau để nhìn cả gia đình đoàn tụ và bình an hết, ai cũng có tương lai.
Bà Cố nói với Cố Nguyên Hoành: “Cháu đừng cả ngày ở nhà thế, ra ngoài đi dạo thêm đi, mấy người thân đó của chúng ta, cháu đi thăm nhiều một chút, cũng chọn một cô vợ thích hợp nhất cho mình.”
Cố Nguyên Hoành cười, tính cách mà xã hội cũ để lại cho bà cụ không thay đổi được, chẳng qua bà cụ hiểu chừng mực nhất, cũng chỉ nói với anh ta như vậy.
Con dâu thứ hai của bà Cố ở bên ngoài nghe thấy lại cực kỳ không vui, các cháu trai, cháu ngoại trai khác lấy vợ chỉ thấy bà ta nói “à, con gái nhà ai kia hiền lương thục đức, là một người dễ sống, vừa vặn xứng với nó,” đến phiên Cố Nguyên Hoành mà bà ta thích thì lại đầy con gái của nhà bạn bè thân thích ra đấy cho anh ta chọn.
Chọn một người bộ dáng tốt, tính cách hợp ý, quan trọng nhất còn phải là người có gia thế trong sạch, quyền cao chức trọng có thể giúp đỡ sự nghiệp cho Cố Nguyên Hoành.
Đây là chọn thái tử phi à?
Sao không kéo cậu ta đi cải tạo lao động luôn đi?
Cố Nguyên Hoành này cũng thật biết giả bộ, ở bên ngoài kiêu ngạo bướng bỉnh chẳng khác gì thổ phỉ, về đến nhà lại giả làm cháu ngoan ở trước mặt bà cụ, vừa vặn lợi ích trong ngoài đều cho cậu ta chiếm hết?
Cố Nguyên Hoành: “Bà nội yên tâm, những chuyện này đợi cháu thi đỗ đại học rồi lại nói sau.”
Bà Cố nói dông dài với anh ta hết nửa ngày mới bắt đầu nói chuyện chính: “Nguyên Hoành, cháu đã từng gặp chú út bên phòng năm, bây giờ cháu thi cử xong cũng nhàn rỗi, về quê một chuyến gặp ông năm và bà năm của cháu, thuận tiện dẫn bọn họ về thủ đô, nhà của bọn họ bà vẫn luôn trông cho rồi, trở về cũng có nơi ở.”
Cố Nguyên Hoành: “Bà nội, cháu cũng đang định đi thăm bọn họ, về phần bọn họ có tới hay không vẫn nên xem ý của bản thân bọn họ?”
Bà Cố: “Bọn họ hồ đồ chứ bà không hồ đồ, lúc đầu nếu như bọn họ ở lại thủ đô đừng về phía nhà cũ đó còn có thể bị xử lý dã man như thế được sao? Cháu nhìn bà, mẹ cháu và thím hai ở đây đều không chịu tội.”
Cố Nguyên Hoành: “Bà nội, tình hình đã khác rồi.”
Sophie là vì có bạn bè ở nước ngoài, anh ruột và chị của bà ấy còn đang ở nước ngoài nên một phát bị đánh thành gián điệp luôn.
Bà Cố có câu: “Mạnh Chiêu thi vào đại học tỉnh, đại học tỉnh nào có thể so được với đại học ở thủ đô. Đừng hòng lừa bà cụ đã chôn nửa người xuống đất như bà, bà đã hỏi thăm kỹ rồi, cho dù cháu báo vào đâu thì các trường cao đẳng đại học đều có tư cách ưu tiên xét tuyển, Thanh Hoa Bắc Đại có thể ưu tiên xét tuyển nó, là như vậy đúng không?”
Cố Nguyên Hoành nở nụ cười: “Bà nội, là như vậy, bà hiểu không sai, nhưng chú út học ngoại ngữ và phiên dịch, thật ra trường đại học tỉnh hay là Bắc Đại đều như nhau cả.”
Học giả ngôn ngữ và nhà phiên dịch đỉnh cấp trong nước cũng chỉ có vài người như vậy, hai vợ chồng Cố Hưng Chương cũng là hàng đầu trong lĩnh vực của riêng mình, nên Cố Mạnh Chiêu học ở đâu mà chẳng như nhau.
Bà Cố lại rất cố chấp: “Sau này cháu chính là người làm chủ nhà họ Cố chúng ta, cháu phải biết cân nhắc cho tương lai của bọn họ, cũng phải khiến bọn họ nghe theo cháu.”