Chương 76: Vẫn không hiểu
Anh ba Tiết nhân cơ hội này hỏi thăm bọn trẻ tại sao Tiết Minh Dực lại về nhà, là vì Lâm Tô Diệp giả gãy chân nên dạy dỗ cô sao?
Đại Quân vốn không thích nói chuyện, chào hỏi xong cũng không ho he tiếng nào nữa.
Còn Tiểu Lĩnh thì trợn to mắt: “Chú ba, chú nghĩ cái gì vậy? Sao cha cháu có khả năng dạy dỗ mẹ cháu được? Cha về là để dạy dỗ hai đứa bọn cháu đây này !”
Bản kiểm điểm tám trăm chữ, ông trời ơi, viết đến ngày tháng năm nào mới xong đây.
Anh ba Tiết bị cậu bé làm cho mơ hồ, không phải về dạy dỗ chị hai sao?
Anh ta hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Tiểu Lĩnh chỉ nói cha kêu hai đứa trẻ viết bản kiểm điểm tám trăm chữ.
Anh ba Tiết: “Tại sao? Vừa về nhà đã phạt cháu trai của chú rồi sao?”
Tiểu Lĩnh:” Ôi, chú không hiểu đâu, bà nội cháu và mẹ cháu cãi nhau, cha cháu lại phạt hai đứa bọn cháu.”
Về phần tại sao lại viết kiểm điểm thì đến bây giờ cậu bé vẫn không hiểu.
Anh ba Tiết nổi lên suy nghĩ: “Cháu trai, hay là… chú viết giúp các cháu nhé?”
Tiểu Lĩnh lập tức mừng rỡ ra mặt: “Được sao ạ?”
Anh ba Tiết: “Đương nhiên được rồi!” Chỉ lấy lòng mỗi mình mẹ cũng không được mà phải lấy lòng hai đứa cháu trai nữa, như vậy không phải sau này càng tiện hơn sao.
Đại Quân lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiểu Lĩnh: “Giở trò bịp bợm, em muốn chết sao?”
Lần trước kêu bà nội chép bài tập về nhà đã ăn một trận đòn ở chỗ mẹ rồi, lần này lại kêu người viết kiểm điểm cho, em nói xem cha có đánh không?
Nghĩ đến đôi mắt đen hun hút đó của Tiết Minh Dực là Tiểu Lĩnh lại lập tức rùng mình một cái, không được không được, cậu bé cũng không muốn bị đánh gãy chân đâu.
Trong đầu cậu bé lóe lên tia sáng: “Chúng ta đi tìm trí thức Cố đi.”
Kêu trí thức Cố chỉ cho viết thế nào một chút, rồi lại học binh pháp mưu lược gì đó ở chỗ trí thức Cố, bằng không thật sự không theo kịp chiến trận biến ảo ở nhà này mất.
Cậu bé cũng không muốn nói chuyện tào lao với anh ba Tiết nữa mà xách gậy kéo Đại Quân chạy mất.
Anh ba Tiết không thăm dò được tin tức hữu dụng lại chạy tới nhà bác cả tìm bà Tiết.
Bà Tiết đang kể khổ với chị em dâu lại thấy anh ta đi qua: “Mẹ nói này thằng ba, người ta đều đi làm cả rồi, sao con vẫn còn lang thang ở nhà thế hả?”
Cứ như vậy, quanh năm suốt tháng được mấy công điểm?
Ngay cả heo cũng không bằng!
Anh ba Tiết: “Mẹ, chị hai con lại bắt nạt mẹ, anh hai con cũng không chống lưng cho mẹ sao? Anh ấy về làm gì vậy?”
Bà Tiết mắng: “Con nói lung tung cái gì? Sao chị hai con lại dám bắt nạt mẹ được? Mẹ kêu nó đi đằng đông nó nào dám đi đằng tây, mẹ nói ăn bánh dẹp nó không dám làm bánh cuốn.”
Chị dâu không nhịn được mà phì cười.
Anh ba Tiết biết mẹ mình thích thể diện, sẽ không chịu thừa nhận nên lại đòi tiền: “Mẹ, Ái Hoa mang thai rồi, trong nhà cũng không có chút gì ăn được, cháu trai mẹ không thể chịu đói được đúng không?”
Bà Tiết: “hai đứa cháu trai mẹ rất tốt, đói cái gì? Đừng nói vớ vẩn.”
Khi chưa có cháu trai bà ta thương con trai, đứa con trai út không có tương lai nhất lại luôn được bà ta thiên vị trợ cấp cho một ít, nhưng từ khi có cháu trai hiển nhiên cháu trai quan trọng nhất rồi.
Anh ba Tiết lại bắt đầu vô cớ gây rối giống như lúc nhỏ để mẹ ruột thương mình, trợ cấp cho anh ta thêm đồ ăn và ít tiền: Mẹ, mẹ cho con phiêu lương một cân đi, cho con thêm vài đồng tiền nữa, con đi mua ít thịt và trứng gà cho Ái Hoa bồi bổ, mang thai rồi cũng là cháu thứ hai của mẹ mà?”
Bà Tiết: “Trên người mẹ không có nổi một xu tiền đây này, chị dâu con vừa mua tự điện vừa gãy chân, còn phải mua vải may quần áo cho em gái con nữa, mẹ làm gì gom tiền được nữa.”
Anh ba Tiết nhìn bà cả, muốn kêu bà ta cho mẹ mình mượn một ít.
Bà cả Tiết làm sao không biết anh ta đang chơi trò gì? Cho anh ta mượn chính là dùng bánh bao thịt đánh chó có đi không có về. Còn nữa, con trai bà ta kết hôn còn nợ bà Tiết mười đồng chưa trả kìa, lúc này nào có đạo lý có tiền cho anh ta mượn lại không có tiền trả?
Anh ba Tiết không nhịn được mà oán trách bà Tiết: “Mẹ, chị hai con cũng quá ngang ngược rồi, nhìn thì dịu dàng hòa nhã nhưng thật ra tâm nhãn cũng nhiều đấy, bây giờ mẹ phải thừa nhận năm đó là chị ta xúi giục cha con chia nhà đúng không?”
Bà Tiết: “Con nói vớ vẩn, chia nhà là quyết định của cha con, có liên quan gì đến chị hai con? Con bé và anh hai con giống nhau, không liên quan một chút nào hết!”
Anh ba Tiết: Mẹ còn nói dối nữa, mẹ đang thiên vị anh hai con. Lâm Tô Diệp không liên quan cái nỗi gì? Mẹ đi nghe ngóng thử khắp đại đội này đi, ngoại trừ cô ta ra, có xã viên nào dám đi gọi điện không?