Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 77 - Chương 77. Tức Giận

Chương 77. Tức giận Chương 77. Tức giận

Chương 77: Tức giận

Bà Tiết an ủi anh ta kêu anh ta đừng nghĩ nhiều, con cái lớn rồi không có ai không chia nhà cả.

Bà ta có sáu đứa con, chị cả Tiết, anh cả Tiết, Tiết Minh Dực, phía sau có chị hai Tiết, anh ba Tiết và cô út.

Chị cả và chị hai đã sớm gả đi.

Vốn dĩ một đại gia đình ở chung, ông Tiết làm chủ nhà, cuộc sống trôi qua cũng khá khẩm.

Nhưng từ sau khi anh ba Tiết kết hôn trong nhà lại xảy ra mâu thuẫn không ngừng.

Bản thân anh ba Tiết hết ăn lại nằm, lấy được cô vợ còn có thể xảo quyệt hơn cả anh ta, điển hình của thu không đủ chi chỉ lo trước mắt, muối được một bình trứng muối cũng không đợi nếm thử một chút vị mặn đã có thể ăn sạch bách.

Hai vợ chồng cả ngày bám víu vào Lâm Tô Diệp, nói cô không kiếm công điểm, bọn họ kiếm được chút điểm còn tốt hơn cô. Hai vợ chồng lười nhác không thích lao động nhưng lại muốn ăn ngon mặc đẹp, luôn muốn tiêu tiền của Tiết Minh Dực.

Đặc biệt là khi Lâm Tô Diệp mang thai, bà Tiết cho cô ăn trứng gà, Tiết Minh Dực còn mua sữa bột và thịt hộp gửi về nhà cho cô ăn, hai vợ chồng anh ba thèm không chịu được, mới đầu còn chường mặt ra đòi Lâm Tô Diệp, sau này Lâm Tô Diệp không cho thì bọn họ trộm.

Một qua hai lại hiển nhiên phải có mâu thuẫn.

Bà Tiết thương con trai nhỏ không có gì ăn mới lén lút cho anh ta tiền mua đồ ngon.

Cha chồng vô cùng chướng mắt vợ chồng anh ba, lén mắng bạn già không nên lấy tiền của phòng hai đi trợ cấp cho cái thứ không dùng được như thằng ba, ông cụ cũng sợ bạn già vì hai đứa lười biếng đó mà mâu thuẫn với Lâm Tô Diệp, sau khi Lâm Tô Diệp sinh Toa Toa đã quyết định chia nhà.

Dựa theo lệ thường, hai vợ chồng già thường sẽ ở với phòng cả, nhưng bà Tiết và chị cả không hợp nhau nên hai vợ chồng già lại ở với phòng hai.

Tiết Minh Dực không ở nhà, Lâm Tô Diệp lại lớn lên cực kỳ xinh đẹp, thêm nữa cô yếu đuối không thể ra đồng, việc tốn sức trong nhà cũng không làm được, phải có sức lao động giúp mới được.

Thằng ba Tiết nói một cách quái đản: “Mẹ, mẹ còn nói không thiên vị anh hai con, vậy tại sao năm đó mẹ và cha con không ở với bọn con?”

Cha và Minh Xuân đều kiếm được đầy công điểm, trong nhà lại nuôi thêm heo vậy đó chính là đủ ba sức lao động, đủ để anh và Ái Hoa ăn bám.

Anh hai kiếm được nhiều tiền hơn, nếu không phải cha và Minh Xuân kiếm công điểm thì bọn họ có tiền cũng không thể mua được lương thực, có thể sống thoải mái được như vậy sao?

Dựa vào cái gì cha mẹ lại thiên vị đám người anh hai mà mặc kệ đứa con trai út như mình?

Bà Tiết vừa làm ầm một trận ở nhà với Tiết Minh Dực và Lâm Tô Diệp, lúc này đang cố nén giận, làm sao còn sức đâu an ủi anh ta nữa? Bà ta bực bội nói: “Ngược lại mẹ cũng muốn ở với con đấy nhưng các con có thể nuôi được mẹ sao? Đừng để đến lúc đó còn muốn kêu mẹ ra đồng kiếm công điểm nuôi hai đứa mày.”

Sau khi ông cụ đi, trong nhà chỉ có Minh Xuân và một con heo kiếm được đầy công điểm, bà ta và Lâm Tô Diệp không kiếm nổi một điểm, đều dựa vào tiền lương và trợ cấp của Tiết Minh Dực hết.

Đương nhiên anh kiếm được nhiều tiền, tiêu tiền mua khẩu phần lương thực của đại đội cũng tiện, cuộc sống của bọn họ cũng thoải mái hơn người khác rất nhiều cho nên Lâm Tô Diệp mới dư sức đi học cùng các con.

Bà Tiết sống với phòng hai rất thoải mái, bà ta thương con trai nhỏ lén lút trợ cấp cho là một chuyện, nhưng kêu bà ta ở cùng với thằng ba sao?

Bỏ đi mà làm người, đừng để ba mẹ con cùng đói chết.

Bà ta nhìn vẻ mặt tủi thân của anh ba, thuận miệng nói qua loa: “Ngày mai mẹ sẽ mang vài đồng cho con.”

Anh ba Tiết lại vui vẻ trở lại, nịnh nọt mẹ bằng một đống lời ngọt như đường mật sau đó về nhà.

Vợ anh ta là Tống Ái Hoa cũng không đi làm việc mà đang ở nhà bóc lạc.

Cha cô ta cho năm cân lạc khô, muốn cho bọn họ ép dầu ăn nhưng hai vợ chồng đều là loại người có đồ ăn lập tức nhét vào mồm, bất chấp ngày mai, làm sao có thể tiết kiệm dùng lâu được?

Lạc trực tiếp rang khô, bốc một nắm bỏ vào trong mồm, mùi vị thơm nức ngọt ngào, ăn vào sảng khoái bao nhiêu!

Nhìn thấy chồng về, Tống Ái Hoa mừng rỡ ra mặt: “Mẹ cho mấy đồng thế?”

Anh ba Tiết ủ rũ mặt mày: “Còn mấy đồng, một xu cũng không đòi được.”

Tống Ái Hoa nôn nóng: “Sao thế, là Lâm Tô Diệp cản không cho mẹ cho sao?”

Anh ba Tiết: “Vốn tưởng anh hai về dạy dỗ cô ta nhưng ai ngờ cô ta và mẹ cãi nhau đuổi mẹ ra nhà bác cả khóc kia kìa, anh hai hoàn toàn không quản cô ta.”

Tống Ái Hoa tức giận ném vỏ lạc xuống đất: “Ả đàn bà này thật quá đáng! Đều là người một nhà mà cô ta lại chiếm hết tiền của anh hai không cho chúng ta tiêu, còn không cho mẹ cho chúng ta nữa, sao cô ả lại ích kỷ thế chứ!”

Bình Luận (0)
Comment