Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 786 - Chương 786. Mạnh Bạo, Đăng Ký Kết Hôn! 1

Chương 786. Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 1 Chương 786. Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 1

Chương 786: Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 1

“Minh Xuân!” Cố Mạnh Chiêu đột nhiên kích động ngắt lời cô ấy.

Cô út: “Hả?”

Cố Mạnh Chiêu: “Em đang nói gì vậy?”

Anh ta rất mơ hồ, trái tim đập như trống dồn, như muốn bay ra ngoài vậy.

Cô út: “Không phải anh nói muốn kết hôn với em sao? Em nghĩ tuy chúng ta vẫn luôn làm chuyện chính không tám nhảm, nhưng kết hôn rồi chia cho anh một nửa chăn, hình như… em cũng không nhỏ nhen đến vậy đâu.”

Cố Mạnh Chiêu lập tức ngồi phịch lên ghế, thật sự có hơi… ảo!

Trước câu nói này, anh ta cho rằng Minh Xuân thích Cố Nguyên Hoành, còn định tới thủ đô vì Cố Nguyên Hoành, bây giờ Minh Xuân nói muốn chia một nửa ổ chăn cho anh ta?

Đợi đã, tại sao đột nhiên lại bất ngờ như thế, tiến triển quá nhanh, anh ta không tiêu hóa kịp.

Anh ta giơ tay xoa cằm, xoa được vài cọng râu lún phún dưới cằm, cho nên hơn nửa đêm mặt anh ta vẫn chưa rửa, râu chưa cạo, lại ở đây nói chuyện quan trọng như vậy với Minh Xuân?

Anh ta đứng dậy lao vào nhà tắm đóng cửa lại.

Cô út: “?” Cô út gõ cửa: “Trí thức Cố, anh có ý gì vậy?”

Cố Mạnh Chiêu: “Minh Xuân, trông anh lôi thôi quá, phải tắm rửa thay quần áo đã.”

Sau đó lại nói chuyện quan trọng như vậy sau.

Anh ta nhanh chóng cởi quần áo dự định đi tắm.

Cô út: “Người có văn hóa các anh đúng là chú trọng nhỉ.”

Cô ấy ngồi trước bàn xem Cố Mạnh Chiêu viết gì, thuận miệng đọc: “Minh Xuân thân mến, đây là lần cuối cùng anh viết thư cho em, từ nay về sau em chính là…’

“Minh Xuân!” Cố Mạnh Chiêu lao ra khỏi nhà tắm, người quấn khăn tắm, mái tóc ướt nhẹp.

Anh ta vừa định gội đầu thì đột nhiên nhớ tới lá thư trên bàn, lại vội vàng quấn khăn tắm lao ra, vừa vội đã quên mất xấu hổ.

Cô út liếc mắt quan sát, búng tay một cái: “Rất đẹp nha.”

Tuy rằng Cố Mạnh Chiêu là người đọc sách nhưng mấy năm nay vẫn luôn ở nông thôn lao động, sau khi trở về mỗi ngày đều chạy bộ, cho nên cơ thể rất rắn chắc, tứ chi thon dài, trên người cũng có cơ bắp xinh đẹp.

Cố Mạnh Chiêu thật sự chỉ hận không thể tìm một cái khe trên đất chui xuống, anh ta giành lấy lá thư lại chạy vào nhà tắm.

Cô út: “Em vẫn chưa đọc xong mà! Đó không phải thư viết cho em sao?”

Cố Mạnh Chiêu từ lúc chào đời cho tới nay chưa từng trải qua tình huống chật vật và hoảng loạn đến vậy, một tối nay thật sự khiến anh ta được nếm qua thăng trầm của đời người.

Anh ta tắm rửa, cạo râu, lại biến thành trí thức Cố văn nhã tuấn tú, chỉ là… anh ta không mang quần áo sạch vào.

Anh ta đứng ở cửa nghĩ một lúc, rốt cuộc nên kêu Minh Xuân lấy quần áo hộ mình, hay là anh ta lại quấn khăn tắm lao ra ngoài tiếp?

Lần đầu là đầu óc nóng lên vội lao ra ngoài, chưa cân nhắc nhiều cho lắm, lần thứ hai có chút không nhấc nổi chân.

Cô út: “Trí thức Cố?”

Cố Mạnh Chiêu: “Ơi em.”

Cô út: “Anh sao vậy?” Lâu quá vẫn chưa ra.

Cố Mạnh Chiêu: “Cái đó… anh không mang quần áo vào.”

Cô út: “Em lấy giúp anh.” Cô ấy đứng dậy tìm quần áo cho Cố Mạnh Chiêu.

Cô ấy tới nhà họ Cố rất nhiều lần, còn có chìa khóa của nhà họ Cố, phòng của Cố Mạnh Chiêu cũng đã tới vô số lần nên hiển nhiên quen việc dễ làm.

Cô ấy thậm chí còn rất quan tâm giúp lấy cả nội y cho anh ta, không hề cảm thấy xấu hổ gì đó.

Đầu Cố Mạnh Chiêu lại nổ đùng một cái, trực tiếp từ gốc tai đến tận gót chân đều đỏ lừ.

Đột nhiên anh ta nhớ ra, tại sao không kêu Minh Xuân tới phòng khác đợi, anh ta mặc đồ xong lại ra ngoài?

Anh ta nhắm mắt, hít thở sâu rồi lại hít thở sâu, thay xong quần áo bước ra ngoài.

Tuy rằng đã là tờ mờ sáng, nhưng suy cho cùng người trẻ tuổi tinh lực tốt, sau khi tắm xong da hơi hồng lên, càng thêm tuấn tú.

Cô út oa một tiếng: “Anh đẹp trai quá trời luôn.”

Mặt của Cố Mạnh Chiêu càng đỏ hơn.

Anh ta nhấc một cái ghế qua, ngồi đối diện với cô út, tư thế cũng khá thân mật nói chuyện với cô ấy.

Anh ta nhìn cô út: “Minh Xuân, em nói muốn kết hôn với anh, là thật sao?”

Cô út gật đầu: “Chuyện này còn có thể giả được sao?”

Cố Mạnh Chiêu: “Tuy anh rất muốn kết hôn với em, nhưng anh có nghĩa vụ nói cho em biết một vài vấn đề sau khi kết hôn.”

Cô út giống như học sinh tiểu học chuyên tâm lắng nghe.

Cố Mạnh Chiêu không nhịn được mà hỏi: “Em không muốn kết hôn với Cố Nguyên Hoành sao?”

Cô út lắc đầu: “Đương nhiên không rồi, em cũng không muốn chia chăn với anh ta đâu, em cũng không muốn tám nhảm với anh ta, em chỉ muốn đánh nhau với anh ta thôi.”

Bình Luận (0)
Comment