Chương 787: Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 2
Cố Mạnh Chiêu nở nụ cười, càng cười càng cảm thấy mình nực cười, rốt cuộc một ngày này trôi qua là do dây thần sinh nào xếp sai à, mình tự ngược mình thành như vậy.
Cô út giục anh ta mau nói.
Tuy rằng Cố Mạnh Chiêu mừng rỡ như điên, chỉ hận không thể lập tức biến cô ấy thành vợ của mình và biến mình thành chồng của cô ấy, nhưng anh ta vẫn phải xác nhận một chút.
Rốt cuộc cô ấy muốn kết hôn với anh ta hay là bị người ta lừa, hoặc là loại nhất thời đầu óc nóng lên ngày mai hối hận đó… Tuy rằng Minh Xuân làm việc xưa nay chưa từng hối hận nhưng anh ta vẫn sợ, không gồng gánh nổi nỗi thất vọng như vậy đâu.
“Minh Xuân, em nói cho anh biết trước, tại sao em lại muốn kết hôn với anh?” Cố Mạnh Chiêu nhìn cô ấy với vẻ nghi ngờ, đôi mắt đen sáng ngời, ánh mắt dịu dàng lại vui vẻ.
Cô út giơ tay dụi mắt mình, anh ta tắm rồi trông nhẹ nhàng khoan khoái, sạch sẽ tươm tất, nhưng một tối này cô ấy chạy đi chạy cũng không sạch sẽ như vậy.
Cô ấy cũng muốn đi tắm.
Cô ấy nở nụ cười: “Em sẽ không nói đạo lý lớn như các anh, em chỉ cảm thấy anh rất quan trọng, rất đặc biệt, mỗi ngày nhìn thấy anh đều vui vẻ giống như nhìn thấy người nhà em vậy, thích anh ở nhà em ăn cơm, đi qua đi lại trong nhà em. Em muốn kêu anh ở nhà em, cho dù kể chuyện xưa hay là làm thầy giáo cho Đại Quân và Tiểu Lĩnh, hay chỉ đơn giản là tám nhảm cũng đều được hết.”
Cô ấy không biết tình yêu là gì, cũng chưa từng trải nghiệm loại cảm giác mà người khác nói đó, cô ấy chỉ cảm thấy Cố Mạnh Chiêu không thể thiếu trong cuộc đời mình.
Nhiều người tới rồi đi như vậy, cô ấy cảm thấy vẫn ổn, nhưng nếu như anh ta rời đi rồi không quay lại nữa, cô ấy sẽ cảm thấy không được.
Kết đối tượng chính là tám nhảm, kết hôn chính là đắp chung chăn tám nhảm, nhưng chí ít đắp chung chăn chính là người một nhà, sẽ không tách ra nữa.
Cho dù anh trai có bận đến đâu, về muộn đến đâu, anh vẫn sẽ về nhà đắp chung chăn tám nhảm với chị dâu.
Cô ấy cảm thấy kết hôn với Cố Mạnh Chiêu rất tốt.
Cô ấy không muốn kết hôn với người khác, cô ấy chỉ muốn kết hôn với Cố Mạnh Chiêu mà thôi, chính là như vậy đấy.
Đối với cô ấy mà nói, Cố Mạnh Chiêu là duy nhất, rốt cuộc duy nhất ở đâu thì cô ấy cũng không biết, dù sao cũng là khác biệt.
Cố Mạnh Chiêu cảm thấy có hơi không chân thực, anh ta nhắm mắt, giữ lại loại cảm giác hạnh phúc đó trong đầu mình.
Người khác có thể nói ra vô số lời đường mật, thề non hẹn biển, nhưng đối với Minh Xuân mà nói đây chính là lời tâm tình êm tai nhất.
Anh ta nhìn cô ấy với vẻ hoài nghi: “Minh Xuân, vậy anh phải nói rõ ràng với em, kết hôn phải xin thư và kiểm tra chính trị, rồi lại cầm sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn, còn phải thông báo cho người thân và bạn bè tổ chức tiệc cưới chúc mừng. Sau khi kết hôn phải bàn bạc sẽ ở đâu, công việc của hai bên, còn có sau này sinh con nên chăm con thế nào, dạy con ra sao và…”
“Đợi đã.” Đầu cô út có hơi nhức nhối: “Không phải nói kết đối tượng chính là tám nhảm, kết hôn chính là chia một nửa chăn cho đối phương rồi tám nhảm tiếp sao? Không nói chuyện chính cơ mà?”
Vừa nghe như vậy sao toàn là chuyện chính vậy?
Cố Mạnh Chiêu: “Thật ra đều rất đơn giản, cứ giao cho anh.”
Cô út mừng rỡ: “Được, nhưng giường đất nhà em hơi nhỏ, nếu như anh tới ngủ có hơi chật đó.”
Cố Mạnh Chiêu: “…”
Anh ta đáp: “Minh Xuân, sau khi kết hôn chúng ta cần ở riêng.”
Cô út lập tức phản đối: “Không được đâu, em phải ở chung với đám người chị dâu.”
Cố Mạnh Chiêu: “Ở chung cũng được nhưng phải chia giường.”
Anh ta cũng không thể sau khi kết hôn với Minh Xuân còn ngủ chung một giường với mẹ vợ, Đại Quân, Tiểu Lĩnh và Toa Toa được chứ?
Cô út: “Nhưng nhà em cũng không có giường… a, đợi đã, em nhớ ra rồi, công an bọn em cũng được chia phòng, phó đội trưởng Trương đang ở phòng do đại viện chia, vậy em cũng có thể, ngày mai em sẽ đi hỏi.”
Cố Mạnh Chiêu vội vàng nắm tay cô ấy: “Minh Xuân, không vội.”
Anh ta nhìn đồng hồ để bàn: “Không còn sớm nữa, em qua phòng bên cạnh ngủ một lúc đi.”
Một tối này cô ấy chạy đi chạy về, cô ấy mệt, anh ta sẽ đau lòng.
Cô út: “Em đã chia một nửa chăn cho anh, anh không định chia cho em sao?”
Nhỏ mọn như thế!
Cố Mạnh Chiêu đỏ từ đầu đến chân, ngón chân và ngón tay đều cong lại.