Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 791 - Chương 791. Mạnh Bạo, Đăng Ký Kết Hôn! 6

Chương 791. Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 6 Chương 791. Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 6

Chương 791: Mạnh bạo, đăng ký kết hôn! 6

Lãnh đạo nói thư xin đã gửi qua rồi nhưng phải xem quân khu sắp xếp thế nào đã, có phòng sẽ phát theo lượt, đến lượt ai thì người đó đi nhận.

Đợi cô ấy ra ngoài, Cố Mạnh Chiêu nói: “Em phải đi tuần tra sao?” Lúc này cũng không hể tới cục dân chính.

Cô út: “Vẫn còn chuyện nữa, anh đi theo em.” Cô ấy kéo Cố Mạnh Chiêu lại ra ngoài.

Cố Mạnh Chiêu không hiểu gì cả: “Còn định đi đâu nữa? Chúng ta đi gọi điện nói cho cha mẹ là được.”

Cô út: “Không phải, người khác cơ.”

Cô út dẫn Cố Mạnh Chiêu đạp xe tìm một lượt, vòng tứ lung tung, tốn một chút thời gian, cuối cùng cô ấy dừng lại trong một đại viện, nhìn: “Là nơi này.”

Cô ấy dẫn Cố Mạnh Chiêu đạp vào trong, lại tìm người hỏi thăm một chút, sau đó trực tiếp tới một hộ gia đình.

Đến cửa, cô ấy gọi: “Lý Xảo Tuệ!”

Khi Lý Xảo Tuệ báo áo đã để lại địa chỉ và đơn vị công tác của gia đình, cô út vẫn còn nhớ.

Lý Xảo Tuệ đang ở nhà thử quần áo mới đón tết, vốn cha mẹ cô ta còn tính kêu cô ta đi xem mắt, nhưng lúc này thi đỗ đại học cũng không vội nữa, đợi đến trường học cũng có thể phát hiện ra đối tượng ưu tú.

Nghe thấy có người gọi mình, cô ta chạy ra: “Ai đó?”

Cô ta vừa liếc mắt đã trông thấy Cố Mạnh Chiêu ngay, anh ta mặc đồ thể thao màu xanh trắng, bên ngoài mặc áo khoác, vì đạp xe nóng nên áo khoác để mở.

Dáng người của anh ta thon dài, ngũ quan tinh tế tuấn tú, vẫn luôn là bộ dáng mà cô ta thích.

Lý Xảo Tuệ mừng rỡ bảo: “Cố Mạnh Chiêu, cậu tìm tớ sao?”

Cố Mạnh Chiêu cũng nhận ra cô ta, tuy rằng ấn tượng của anh ta về Lý Xảo Tuệ không sâu nhưng cô ta từng tới nhà anh ta cùng Lý Quế Trân, nên vẫn có thể liên hệ được. Lý Quế Trân vẫn luôn muốn giới thiệu đối tượng cho anh ta, một người được ra sức giới thiệu nhất chính là cháu gái cô ta, chắc hẳn chính là người này.

Khi ấy trong đầu anh ta toàn là làm thế nào để Minh Xuân hiểu ra đây, hoàn toàn không có sức lực quan tâm đến cô gái trẻ tuổi nào khác.

Không đợi anh ta nói, cô út đã giành lên: “Không phải anh ấy tìm cô mà là tôi.”

Lý Xảo Tuệ: “Cô? Cô định đưa cậu ấy…” Cô ta có hơi không dám nghĩ, Tiết Minh Xuân sẽ không thật sự nhường anh ta cho mình đấy chứ.

Cô út hào phóng đáp: “Tôi tới nói cho cô biết một tiếng, lời hôm qua không tính, bay giờ Cố Mạnh Chiêu là đối tượng của tôi rồi.”

Lý Xảo Tuệ: “?”

Hôm qua cô còn thề thốt nói các cô không phải đối tượng, Cố Mạnh Chiêu chưa có đối tượng cơ mà.

Sao một tối trôi qua đã là đối tượng của cô? Dối trá! Dối trá cực kỳ!

Hóa ra tôi không hỏi cô thì cô cũng không kết đối tượng với Cố Mạnh Chiêu đúng không? Là tôi tác hợp cho các cô à?

Con mẹ nó tôi sắp thành bà mai của các cô luôn rồi! Sao tôi lại hèn thế chứ!

Cố Mạnh Chiêu cũng thấy hơi buồn cười, Minh Xuân, sao cô ấy lại… đơn thuần và thẳng thắn như vậy chứ.

Trước đó nói hai người không phải đối tượng cũng không giấu không diếm, lúc này nói hai người là đối tượng cũng quang minh chính đại.

Cô ấy đặc biệt tìm người tuyên bố như vậy lại trúng ý của anh ta.

Cả đêm anh ta không ngủ được, tự bổ não xem nên nói với tất cả mọi người thế nào, nhưng rồi lại cảm thấy mình không thận trọng, quá lỗ mãng như vậy sẽ khiến nhà họ Tiết coi thường.

Bây giờ Minh Xuân làm như vậy khiến anh ta vô cùng thích.

Mọi người đều biết hai người bọn họ đã kết đối tượng, cô ấy cũng không thể phủ nhận nữa.

Nghĩ như vậy, anh ta phải gọi điện cảm ơn Cố Nguyên Hoành mới được, nếu không phải Cố Nguyên Hoành cố tình mờ ám ở nhà ga thì hai người bọn họ cũng sẽ không tiến triển nhanh như thế.

Đương nhiên còn phải cảm ơn chị dâu, nếu không phải Lâm Tô Diệp muốn may một cái chăn to hơn thì phỏng chừng Minh Xuân vẫn còn đang rối rắm chăn của mình không đủ chia, không nỡ chia cho anh ta, cho dù muốn giữ anh ta lại thì phỏng chừng cũng không thể nói ra khỏi miệng được.

Nghĩ như vậy, trong lòng anh ta vừa ngọt vừa đẹp, chủ động nắm tay Minh Xuân.

Minh Xuân lập tức nắm chặt lại tay của anh ta.

Lý Xảo Tuệ: “…”

Mụ nội nó, hai người chạy tới trước mặt tôi thồn cơm chó đấy à?

Trên đường gặp người bán hàng rong lén bán bánh bao, Cố Mạnh Chiêu mua một túi bánh bao cùng cô út giải quyết bữa trưa.

Sau khi ăn no, anh ta dẫn cô út đi một chuyến tới ủy ban giáo dục.

Cha Cố và mẹ Cố còn đang ở đó bận sắp xếp chương trình giảng dạy, hai ông bà cụ bị giam giữ nên có hơi bất mãn.

Bạn nói đón tết không cho về nhà đoàn tụ với nhà thông gia và con trai, lại bị nhốt ở đây làm chuyện tào lao.

Bình Luận (0)
Comment