Chương 805: Tham mưu Tiết dạy con 5
Ai là tướng quân trời sinh? Ai là cao thủ trời sinh? Ai lại là đầu bếp trời sinh?
Tiểu Lĩnh chậm rãi cúi đầu, tiếp tục gọt khoai tây.
Lam Hải Quân lè lưỡi, cũng vội vàng gọt.
Tiết Minh Dực đặt Toa Toa ở một bên, kêu cô bé ngồi trên ghế nhìn các anh gọt khoai tây.
Anh cầm dụng cụ gọt khoai tây trong tay Tiểu Lĩnh: “Gọt vỏ cũng có bí quyết, phải học cách khống chế lực trên tay mới có thể nhẹ nhàng xử lý được.”
Hai đứa trẻ này lực tay đều không nhỏ, gọt xoèn xoẹt, quá không để tâm.
Anh thị phạm một lần: “Như vậy sẽ không lãng phí khoai tây.”
Tiểu Lĩnh thử, vẫn chưa kiểm soát tốt lực đạo.
Tiết Minh Dực nắm tay của cậu bé, cầm đồ gọt, kêu cậu bé thử cảm nhận lực lớn hay nhỏ.
Tiểu Lĩnh từ từ cảm giác được: “Thật này, sao trước đây con không nghĩ ra chứ.”
Cậu bé gọt vài củ khoai tây, quả nhiên đã gần giống với yêu cầu của các nhân viên nhà bếp.
Gọt vỏ khoai tây hiển nhiên không khó khăn gì, chẳng qua chỉ là quen tay hay việc, nhưng trước đây trong lòng cậu bé thất vọng không phục, cho dù biết nó giống như bắn ná thun phải thành thật tỉ mỉ mày mò.
Lúc này Tiết Minh Dực qua đây đích thân dạy bọn trẻ khiến trong lòng Tiểu Lĩnh vô cùng vui. Cha không thường ở nhà nhưng vẫn tới đây gọt khoai tây với cậu bé, cha thật tốt.
Cảm xúc bay rồi, hiển nhiên sẽ vui lòng học cũng có thể học tốt.
Cậu bé hào hứng ôm Tiết Minh Dực: “Cha, cha thật tốt! Con thích gọt khoai tây!”
Bàn tay của Tiết Minh Dực xoa đầu cậu bé, thuận tiện lấy đồ gọt vỏ xuống cho cậu bé: “Đợi các con gọt vừa nhanh vừa đẹp giống như người lành nghề là có thể học được cách cầm dao.”
Vốn Tiểu Lĩnh gọt vỏ khoai tây đến phiền lòng buồn bực, thề rằng chỉ chịu đựng đến hai mươi hai sẽ không bao giờ tới nhà bếp nữa, cả đời này cũng không đụng vào khoai tây, kết quả bây giờ bị Tiết Minh Dực lừa một câu, cậu bé lại cảm thấy gọt khoai tây rất thú vị, không có gì to tát lắm cả, gọt đến hai mươi hai, năm sau cậu bé có thể học chơi dao rồi!
Tuy rằng trong nhà cũng có dao nhưng Tiểu Lĩnh không hứng thú với dao trong nhà, cậu bé cảm thấy dao trong nhà là dao thái đồ ăn, còn dao mà bộ đội mang vừa thần bí vừa vô cùng có phong cách, tuyệt đối có thể ném dưa chuột lên trời sau đó vung vút vút vút vài đường trái phải đã ra các lát dưa chuột đều tăm tắp.
Đây chính là bản lĩnh mà cậu bé muốn học sau khi tới nhà bếp.
Và đương nhiên cũng là bản lĩnh chắc chắn nên có rồi.
Lam Hải Quân lại vẫn chưa học được: “A, gọt vỏ khoai tây còn có phương pháp sao ạ? Cháu ngốc quá, vẫn chưa biết làm sao cả?”
Tiểu Lĩnh dạy cậu bé, tay bắt tay chỉ cậu bé làm thế nào.
Tiết Minh Dực kêu nhà bếp giúp nấu ba bát mì, hai đứa trẻ này cũng chưa ăn.
Lam Hải Quân đã sớm nói với bà ngoại cậu bé muốn tới giúp Tiết Vân Lĩnh gọt vỏ khoai tây nên không về nhà ăn cơm, đợi khi mì lên, Tiết Minh Dực đã giúp hai đứa trẻ gọt khoai tây xong.
Đội trưởng ra sau nhà bếp nói chuyện với Tiết Minh Dực, thấy khoai tây mà hai đứa trẻ gọt còn khen: “Ôi chao, mới vài ngày như vậy mà khoai tây đã gọt ra hình ra dạng rồi này, tiếp tục cố gắng không ngừng nhé!”
Ông ta thêm món cho hai đứa trẻ, mỗi người được một miếng sườn heo, cơm tối nay là cải thảo hầm thịt, đặc biệt để lại cho hai bé trai.
Được Tiết Minh Dực thường xuyên tới thăm như vậy, Tiểu Lĩnh lại kiên trì với công việc giúp nhà bếp gọt khoai tây tiếp.
Mới đầu một chậu khoai tây to phải gọt cả tối nhưng sau này gọt vừa nhanh vừa đẹp, còn kịp về nhà làm bài tập.
Cậu bé cũng không còn cảm thấy dày vò nữa, ngược lại tìm được niềm vui trong đó.
Tiết Minh Dực kêu bác đầu bếp cho hai đứa trẻ mỗi người một con dao nhỏ để học cách gọt vỏ khoai tây, trước dạy bọn trẻ quy tắc và lễ phép khi dùng dao, mũi dao và lưỡi dao không thể nhắm vào người khác, khi dùng dao không thể đùa giỡn trêu nhau, không thể tùy tiện dùng dao uy hiếp người ta, dùng xong phải cất gọn gàng. Bác đầu bếp còn dạy bọn trẻ mấy kiến thức cơ bản như cầm dao thế nào để không bị thương, phân biệt dao tốt dao xấu kiểu gì, dùng lực thế nào mới có thể thái đẹp mà không làm hỏng dao…
Không còn đơn giản là gọt vỏ mà là cho bọn trẻ chạm vào dao, Tiểu Lĩnh và Lam Hải Quân vô cùng hài lòng.
Mỗi ngày gọt vỏ thái miếng bận đến quên trời quên đất, ngày nghỉ cũng chủ động tới giúp.
Các nhân viên nhà bếp còn khen cậu bé: “Đứa trẻ này thật giỏi đó!”
“Cứ hễ cậu bé chịu làm là làm không tồi.”
Mọi người đều cảm thấy khó tin.