Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 806. Càng Ngày Càng Tốt

Chương 806. Càng ngày càng tốt Chương 806. Càng ngày càng tốt

Chương 806: Càng ngày càng tốt

Lâm Tô Diệp cũng vô cùng bất ngờ, trong mơ Tiểu Lĩnh cũng giỏi vận động nhưng cậu bé không chịu ngồi yên cũng không biết kiên nhẫn, cho dù làm gì cũng không thể kiên trì được trong thời gian quá lâu.

Sau này cậu bé vào trường thể thao, sở trường vận động dẫn đến việc cậu bé cái gì cũng biết cái gì cũng luyện đến không tồi, nhưng lại không có hạng mục nào đạt đến đỉnh cao.

Nếu giúp đỡ ở nhà bếp có thể mài giũa tính cách của cậu bé, vậy Lâm Tô Diệp cảm thấy đây thật sự là một chuyện tốt.

Đứa trẻ này hành động nhanh nhẹn, lá gan lại to, lòng tò mò lại nặng, còn thích thể hiện.

Có thể nói cái chết trong mơ của cậu bé là tất yếu, không phải cứu nữ chính thì vẫn có khả năng là cứu người khác, hoặc là cùng tên lưu manh nào đó khoe sự dũng cảm mà xảy ra chuyện.

Nếu không muốn cậu bé giẫm vào vết xe đổ vậy nhất định phải cho cậu bé học được bản lĩnh.

Ngày đó ăn cơm tối xong, Lâm Tô Diệp và Tiết Minh Dực đi tản bộ mới lén bàn bạc: “Hay là anh sắp xếp một giáo quan dạy các con kỹ thuật phòng thân đi?”

Những đứa trẻ khác còn dễ nói, chủ yếu là Tiểu Lĩnh rất dám làm việc nghĩa, sau này khó tránh khỏi muốn ra ngoài tự do, gặp chuyện là điều cậu bé không thể tránh khỏi.

Thay vì luôn lo lắng đề phòng còn không bằng sớm cho cậu bé luyện tập.

Tiết Minh Dực nắm tay cô giúp cô sưởi ấm: “Không gấp, bọn trẻ vẫn còn nhỏ, xương cốt mềm, tính cách lại kiêu ngạo, chưa rèn luyện được tính cách vậy học vào càng sớm càng dễ gây chuyện.”

Chỉ có mài giũa tính cách mới có thể khiến cậu bé ngoan ngoãn học bản lĩnh.

Thấy anh để tâm tới con, Lâm Tô Diệp không còn lo lắng nữa.

Cô ôm cánh tay Tiết Minh Dực, nói với vẻ hài lòng thỏa mãn: “Cuộc sống thật sự càng ngày càng tốt nhỉ.”

Tiết Minh Dực cúi mắt nhìn cô, khóe môi cong lên: “Năm sau sẽ lại sắp xếp một ngôi nhà riêng cho chúng ta ở.”

Lâm Tô Diệp mừng rỡ, đôi mắt sáng lên: “Quá tốt rồi!”

Năm mới phải tế tổ, tảo mộ, hôm hai mươi bảy đó Tiết Minh Dực dẫn cả gia đình về Tiết Gia Đồn đón tết.

Cha Cố và mẹ Cố bận công việc suốt mùa đông cũng được nghỉ phép vài ngày, không muốn ở nhà dọn dẹp nhà cửa nên xúi giục con trai cùng tới Tiết Gia Đồn đón tết luôn.

Đối với người khác mà nói, tết phải ở nhà mình tế tổ và đón giao thừa, không thể tới nhà người khác, nhưng cha Cố và mẹ Cố lại không quan tâm. Về cơ sở rèn luyện mười năm đó, không phải cái gì cũng không chú trọng hay sao? Lúc này còn để ý vớ vẩn cái gì nữa?

Để Minh Xuân theo về Tiết Gia Đồn, cả gia đình ba người bọn họ ở tỉnh mắt to trừng mắt nhỏ chắc?

Thế cũng đáng thương biết mấy!

Cho nên bọn họ bàn bạc với bà Tiết, đương nhiên bà Tiết vui lòng, vốn ngày lễ ngày tết bọn họ cũng muốn Cố Mạnh Chiêu tới nhà.

Có bọn họ cùng nhau đón tết, trong nhà càng náo nhiệt hơn.

Bà Tiết hãnh diện gấp đôi, không phải vì con trai làm tham mưu trưởng mà là vì con gái đã kết hôn với Cố Mạnh Chiêu.

Trước đây luôn có người nói bậy bảo con gái Minh Xuân của bà ta ngốc nghếch, là đứa đàn ông, không gả đi được, nhưng bây giờ thì sao?

Không những gả được mà còn gả cho một người hợp lòng hợp dạ.

Người biết người nhà họ Cố được sửa lại án sai thật sự ghen đỏ mắt, Cố Mạnh Chiêu ở Đại Dương Loan nhiều năm như vậy sao bọn họ không bấu víu quan hệ chứ?

Cũng không phải không muốn gả con gái cho anh ta, mấu chốt là Cố Mạnh Chiêu người ta không cần.

Nhưng tốn chút lương thực mời thầy giáo cho con ai lại không biết, sao bọn họ lại không mời?

Nếu như lúc đầu bọn họ mời, lúc này nhà họ Cố sẽ tới nhà mình đón tết, xách túi to túi nhỏ đến tặng nhà mình.

Người đầu óc chập mạch còn không nhịn được muốn nhân cơ hội này tới cửa thăm hỏi, ở trước mặt cha Cố và mẹ Cố nói vài câu, ngưỡng mộ Minh Xuân thật có phúc, tìm được một chàng rể tốt như Cố Mạnh Chiêu.

Mẹ Cố không vui, tưởng tôi không nghe ra được sao, trong ngoài lời nói của bà sao còn thấp thoáng mang nghĩa như thể con dâu tôi có hơi ngốc thế nhỉ? Bà mới ngốc, cả nhà bà đều là đồ ngốc!

“Minh Xuân chính là người vợ mà Mạnh Chiêu nhà chúng tôi vất vả lắm mới cầu được, vừa cao vừa xinh lại giỏi việc, đi đâu tìm được một cô vợ tốt như thế? Nhà các người có không?”

Không có, không có thì đừng lải nhải.

Vốn bà Tiết nghe người ta nói chuyện quái đản như thế cũng bất mãn, muốn chửi ngược lại, nhưng năm mới năm me lại không thể cãi nhau, khó tránh khỏi có hơi bực tức.

Bình Luận (0)
Comment