Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 808 - Chương 808. Cho Gà Ăn

Chương 808. Cho gà ăn Chương 808. Cho gà ăn

Chương 808: Cho gà ăn

Trong lòng Đào Hồng Anh càng coi thường hơn, con trai bà là tham mưu trưởng, tiền lương nhiều như vậy mà bà tiêu dùng lại bủn xỉn như thế? Ngay cả quả trứng gà cũng chê đắt?

Cô ta cười bảo: “Bác gái, bác nuôi gà phải tốn lương thực, mua lương thực không phải càng lỗ hơn hay sao?”

Bà Tiết đắc ý đáp: “Không đâu, hai đứa con trai của tôi còn đang ở nông thôn, đến khi đó kêu tụi nó tặng ít hoa màu không thể ăn đó tới đây, vừa vặn cho gà ăn, còn nữa…” Bà ta chỉ vào cái sân rộng rãi: “Cả sân lớn như vậy trồng rau sẽ có sâu, không phải vừa vặn cho gà ăn hay sao?”

Đào Hồng Anh: “!”

Bà già thối tha nhà bà thật xấu xa, còn cố tình cho nó sinh sâu, sao tôi lại làm hàng xóm với loại người như bà chứ?

Khóe môi của cô ta giật vài cái: “Bác gái, bác trồng ít hoa màu vừa đẹp vừa có thể diện, làm nền cho thân phận của tham mưu Tiết bao nhiêu.”

Bà Tiết xua tay: “Có cái gì mà làm nền với không ở đây? Nó cũng bước ra từ bùn đất nông thôn, làm tham mưu trưởng vẫn là con của nông dân, còn cần thân phận gì?”

Thể diện của Tiết Minh Dực là có một người vợ xinh đẹp đó đã đủ tôn lên rồi, còn cần một người mẹ như bà ta làm nền gì nữa?

Bà ta chỉ nuôi gà! Đừng hòng có người nào cản được bà ta! Tôi không nuôi heo, cô kêu cái gì mà kêu!

Sau khi chuyển đến nơi này không có bao nhiêu việc, bà ta cảm thấy mình sắp mất giá trị luôn rồi.

Đào Hồng Anh tức điên người nhưng cũng không tiện trở mặt với bà Tiết.

Ai mà nghĩ được gia đình tham mưu Tiết sẽ chuyển đến bên cạnh nhà cô ta cơ chứ?

Công việc của chồng cô ta cũng bận rộn, không thường xuyên về nhà, lúc này Cát Chính Hùng cũng đang ở văn phòng.

Đào Hồng Anh nghĩ kiểu gì cũng không thoải mái nổi, cô ta không thích trong nhà rối loạn cho nên sân nhà cô ta chỉ có một giàn nhỏ, ngoài ra còn có một ít hoa cỏ như hoa hồng và tử vi, còn những nơi khác đều lát đá sạch sẽ.

Trước đây nhà bên cạnh là gia đình phó sư trưởng, hai vợ chồng đều bận rộn, các con cũng có gia đình riêng của mình, được chia công việc nên không ở bên này, cho nên trong nhà đó trống huơ trống hoác chẳng có gì cả.

Bây giờ nhà họ Tiết chuyển tới, vậy mà còn định dựng chuồng gà.

Cái thứ không có phẩm cấp như vậy sao có thể xuất hiện trong sân nhà thủ trưởng được?

Con mẹ nó sau này nếu như bà ở nhà lầu có phải cũng nuôi gà luôn không?

Cô ta gọi điện thoại cho Cát Chính Hùng nói lại chuyện nhà đám người Tiết Minh Dực chuyển tới.

Cát Chính Hùng đã biết chuyện Tiết Minh Dực được chia nhà từ lâu, cũng biết sẽ được chia căn ngay bên cạnh nhà mình đó, ông ta rất mừng rỡ, nhận được điện thoại của Đào Hồng Anh, ông ta cười bảo: “Nhanh như vậy à, một buổi sáng đã chuyển xong rồi sao? Cha vốn còn định tan làm về nhà sẽ giúp bọn họ chuyển nhà đấy.”

Đào Hồng Anh: “Cha, cha không biết đâu, bà cụ nhà anh ta dựng chuồng gia ngay trên mảnh đất tiếp giáp với nhà mình, nói muốn nuôi mười mấy con gà đẻ trứng. Sau này cả ngày cục ta cục tác không nói, không phải mùi phân gà sẽ bay đầy trời hay sao? Thối chết đi được.”

Cát Chính Hùng cười ha ha: “Không đâu, chúng ta cũng là người nông thôn lên đây, có gì mà chưa từng thấy? Nuôi gà không so được với nuôi heo, không thối như vậy đâu.”

Đào Hồng Anh thấy ông ta mặc kệ mới nói: “Cha, vậy sau này cha hóng mát uống trà trong sân cũng phải ngửi mùi phân gà đấy!”

Cát Chính Hùng: “…”

Bà Tiết cũng biết Đào Hồng Anh không vui, vì khi đi mặt cô ta sưng như cái mâm.

Bà Tiết mặc kệ cô ta, mình nuôi gà của mình, cứ để người ta tức giận đi.

Bây giờ Tiểu Võ và Tiểu Triệu đã được tính là lính cũ, dựng chuồng gà cho bà Tiết xong lại tới bộ phận mới báo cáo, sau này không phụ trách mảng hậu cần nữa.

Bà Tiết luyến tiếc hai người bọn họ, thấy bọn họ không chịu ở lại ăn cơm mới ra sức nhét đồ ngon cho bọn họ: “Sau này có chuyện gì cứ nói với bác nhé.”

Hai người kính chào bà ta, cười đáp: “Bác gái, chúc bác khỏe mạnh sống lâu, chúng cháu đi đây ạ.”

Đợi hai người họ đi rồi, bà Tiết mới bắt đầu thu xếp nấu cơm.

Vì cùng là đổi một căn nhà độc lập, hơn nữa bọn họ ở bên này cũng quen không tính là người mới gì nên không cần tân gia mời khách.

Chủ yếu là ngại thân phận của Tiết Minh Dực không thể luôn thu xếp mời khách được, người nhà mình náo nhiệt vui vẻ một chút là được.

Trong nồi đang ninh xương, lúc này đã gần được, lại thêm khúc thịt khô, đậu phụ, đậu phụ phơi khô bỏ vào trong cùng nấu, sau đó thêm món, vậy là được một nồi to, cũng bớt được rất nhiều chuyện.

Bình Luận (0)
Comment