Chương 818: Không cam lòng 1
Bà ta vốn còn định tìm người bán trứng gà hỏi xem có thể mua vài con gà con được không.
Phỏng chừng cùng lắm chỉ có thể mua ba bốn con, thế có hơi không đủ, nếu như có bảy, tám con thì tốt rồi.
Đào Hồng Anh thật sự tức muốn chết, không ngờ mình oán giận vài câu không những không giải quyết được vấn đề của mình, ngược lại còn giúp bà Tiết giải quyết được vấn đề gà con?
Thế này còn có thiên lý không?
Hơn nửa đêm mọi người vẫn phải ngủ, không nhàn rỗi ở đây cãi nhau, nói xong ai về nhà nấy ngủ tiếp.
Bà Tiết thích chí ra mặt, nói với Cố Mạnh Chiêu: “Vợ con cái khác không nói nhưng lỗ tai thính lắm.”
Cố Mạnh Chiêu bật cười, nắm tay Minh Xuân: “Ngày mai không có tiết, để con dựng lại chuồng gà cho, bây giờ về phòng ngủ thôi ạ.”
Cô út cùng Cố Mạnh Chiêu về phòng, còn quay đầu làm mặt quỷ với bà Tiết: “Đến lúc đó một ngày con phải ăn hai quả trứng gà, ai kêu mẹ trước đây không cho con ăn.”
Bà Tiết: “Ôi, chị đúng là cái đồ không có lương tâm, mấy thứ mà chị dâu chị cho chị ăn còn không phải đều là tôi nuôi gà đẻ ra à?”
Đào Hồng Anh ở bên cạnh nghe thấy bà Tiết và Tiết Minh Xuân cãi nhau, vừa định cười nhạo lại bị Cát Chính Hùng lườm.
Cát Chính Hùng: “Ngày mai cô dẫn Cát Phong đi mua gà con, ba mươi… không, mua năm mươi con đi, phải chọn nào khỏe mạnh nhanh nhẹn một chút, đừng để mua về đã chết, khiến người chê cười.”
Đào Hồng Anh: “Cha, năm mươi con lận ạ? Thế này là mở trang trại nuôi gà ạ?”
Cát Chính Hùng: “Không phải các cô đố kỵ với người ta nuôi gà ăn trứng sao, chúng ta cũng nuôi, sáng ngày mai tìm người dựng chuồng gà.”
Đào Hồng Anh: “…” Vãi, cha có bệnh à!
Cát Chính Hùng lại nói: “Vài ngày nữa Tiểu Lâm sẽ chuyển qua đây, năng lực của cô ta rất mạnh, cô từ từ giúp đỡ cô ta đi.”
Đào Hồng Anh phạm lỗi, trong lúc nhất thời cũng không dám cãi lại đành đáp một tiếng.
Bản thân cô ta không có năng lực gì, tuy rằng làm ở vị trí phó chủ nhiệm tuyên truyền nhưng thật ra chỉ được cái mã. Dù sao thì loại vị trí như phó chủ nhiệm tuyên truyền và văn hóa này, lúc đó phần lớn đều sắp xếp cho gia đình lãnh đạo, không cần làm công việc gì mà vẫn có thể lấy được phúc lợi cao và đãi ngộ.
Tình hình trước mắt là chủ nhiệm sắp thăng chức, chủ nhiệm mới sẽ phải đề bạt từ trong các phó chủ nhiệm, phó chủ nhiệm Vương đối đầu với Đào Hồng Anh là mạnh nhất trong mất phó chủ nhiệm, có hy vọng lên làm lãnh đạo.
Nhưng bây giờ Lâm Uyển Tinh chuyển qua, năng lực của cô ta còn mạnh hơn phó chủ nhiệm Vương một chút, có thể giúp đào Hồng Anh đè ép họ Vương kia.
Đợi Lâm Uyển Tinh chuyển qua đây công tác một khoảng thời gian cũng có thể chuyển chính thức một cách danh chính ngôn thuận, Đào Hồng Anh tiếp tục làm phó chủ nhiệm yên ổn của cô ta.
Vốn dĩ cô ta còn có hơi bất mãn, cảm thấy cha chồng cho Lâm Uyển Tinh cơ hội mà không cho mình cơ hội, dựa vào cái gì mình không thể làm chủ nhiệm? Không phải chỉ có chút chuyện đó thôi sao? Kết quả lúc này phá chuồng gà làm mất mặt quá thể.
Đương nhiên cô ta cũng biết cha chồng mượn đề tài để nói chuyện của mình, cô ta quả thật không đủ năng lực. Chủ nhiệm không đơn giản như phó chủ nhiệm chuyển chính thức, còn phải có năng lực tương ứng mới được.
Lâm Uyển Tinh cũng nghĩ như thế, cô ta cảm thấy năng lực của mình đủ, chỉ cần cho cô ta một cơ hội, cô ta chắc chắn có thể bộc lộ tài năng.
Sau khi cô ta chuyển đến xưởng phân bón hóa học, tuy cùng lắm chỉ là một cán bộ hơn nữa còn là cán bộ công tác chính trị phụ trách giáo dục tư tưởng, theo lý mà nói là rất có tương lai.
Sau khi cô ta trả tiền trong túi túng thiếu, không có tiền tiết kiệm trong lòng không yên tâm, chỉ muốn dựa vào công việc mới tích lũy chút tiền tài.
Ai biết năm thứ hai trời đất xoay chuyển, bốn người đó rớt đài, tình thế trong nước bất chợt vội vàng thay đổi, đấu tranh chính trị đã không còn ác liệt và nổi bật như trước đây, cán bộ công tác chính trị cũng không còn nổi tiếng như trước nữa.
Kế hoạch vốn định dựa vào đấu tranh chính trị để kiếm tiền của cô ta cũng theo đó mà phá sản, chỉ có mấy lãnh đạo xưởng có thể sắp xếp công việc và chia nhà như xưởng trưởng đó mới có thể giàu có, còn cô ta hoàn toàn không có khả năng!
Không có thu nhập thêm mà chỉ có một tháng mấy chục đồng tiền, cô ta còn phải nuôi hai đứa con một trai một gái, công việc này đột nhiên không còn ngon nghẻ gì nữa.
Thêm nữa cô ta không có chồng bên cạnh, chăm hai đứa con luôn thu hút sự nhòm ngó và đàm tiếu của người khác.