Chương 825: Hòa thuận, dạy con gái 2
Đừng để con còn nhỏ bị danh lợi làm lu mờ hai mắt non nớt là được.
Toa Toa đứng nguyên tại chỗ, lộc cộc lộc cộc nhảy cho Lâm Tô Diệp xem: “Mẹ ơi, mẹ nghỉ một chút đi, con nhảy cho mẹ xem.”
Lâm Tô Diệp dừng máy khâu, nhìn một lúc rồi khen: “Bé ngoan, điệu này học với ai thế?”
Điệu nhảy này thật thời thượng, trước đây cũng chưa thấy ai nhảy qua.
Toa Toa cười đáp: “con nhìn thấy trong sách truyện đó ạ.”
Cô bé lấy quyển truyện màu quý giá mà hiệu trưởng Nghiêm tặng cho mình ra cho Lâm Tô Diệp xem, là sách tranh nhi đồng xuất bản ở nước ngoài, trong nước không có loại như vậy.
Chuyện xưa kể về Jenny nhỏ thích khiêu vũ.
Vì trước đây Toa Toa cũng từng kể một câu chuyện tương tự nên hiệu trưởng Nghiêm đã tặng cho cô bé quyển truyện này.
Lâm Tô Diệp ôm Toa Toa đọc sách: “Thật là một câu chuyện hay.”
Toàn là tiếng Anh, cô đọc không hiểu, Toa Toa lại có thể đọc hiểu vài chữ, cô bé từng học với Đại Quân.
Toa Toa: “Mẹ ơi, bạn nhỏ của chúng con thật đáng thương, không có sách đẹp như vậy, mẹ vẽ cho bọn họ đi.”
Lâm Tô Diệp nở nụ cười: “Không phải Toa Toa đã vẽ cho bọn họ rồi sao?”
Bà Kim Hoa toàn khen chuyện xưa thú vị, tranh vẽ tràn đầy vẻ ngây thơ non nớt.
Toa Toa: “Nhưng con vẽ tranh xấu lắm.”
Lâm Tô Diệp: “Không sao, Toa Toa vẽ rất đẹp, mẹ sắp tới học viện mỹ thuật học sẽ từ từ học với thầy cô rồi về dạy con, đến khi đó con vẽ cho các bạn nhỏ một quyển, chúng ta mời chú út tìm nhà xuất bản giúp con xuất bản.”
Toa Toa lắc đầu, vẫn không có tự tin, cô bé biết hát biết khiêu vũ, biết kể chuyện xưa nhưng không biết vẽ, nhân vật mà cô bé vẽ đều rất xấu, giống như Phong Tiêu Ý viết chữ xiêu vẹo như gà bới ấy.
Bây giờ cô bé đã có thẩm mỹ, biết mình vẽ không ưa nhìn nên không còn vẽ cha nữa.
Lâm Tô Diệp: “Vậy con nghĩ ra chuyện xưa rồi mẹ giúp con vẽ nhé?”
Toa Toa lập tức ôm cổ Lâm Tô Diệp thơm cô: “Mẹ, mẹ thật tốt.”
Hai mẹ con đang dính lấy nhau thì bên ngoài truyền tới tiếng xe Jeep.
Toa Toa: “Cha về rồi!”
Trịnh Viện Triều dừng xe: “Ồ, thay đổi lớn quá, suýt thì em tưởng đi nhầm cồng nhà rồi chứ.”
Tiết Minh Dực cũng xuống xe nhìn, tuy rằng anh không có yêu cầu đặc biệt với mấy thứ này, thẩm mỹ cũng không cao nhưng cũng cảm thấy có thêm ít hoa cỏ càng cảnh đẹp ý vui hơn, ít nhất vợ vẽ tả thực cũng tiện hơn.
Anh sải bước về nhà, vừa vào sân đã trông thấy Toa Toa chạy bịch bịch ra ngoài, anh duỗi tay vớt cô bé lên.
Anh ôm Toa Toa áng chừng: “Nặng tay rồi.”
Toa Toa cười hì hì: “Cha ơi, con cao lên cũng sẽ nặng mà.”
Cô bé cao hơn các bạn cùng tuổi ở lớp mầm một đoạn.
Tiết Minh Dực bế cô bé đi nhìn đàn gà trong góc, chíp chíp chíp chíp đang giành nhau đồ ăn. Nhà họ Cát ở bên cạnh cũng dựng chuồng gà, cũng vây một vòng để nuôi gà con, đợi lớn hơn chút có thể thả ra nuôi chăn thả.
Cát Phong vốn đang dán vào bên hàng rào nghe trộm lúc này thấy Tiết Minh Dực về cũng sợ hãi lập tức trốn ở nơi đó không dám thở mạnh. Cậu ta chỉ mong tường giàn tường vi mau chóng mọc dài, che kín mít dày đặc không trông thấy cậu ta được nữa.
Tiết Minh Dực bế Toa Toa vào nhà ăn, Lâm Tô Diệp ra ngoài bưng cơm canh giúp anh.
Tiết Minh Dực thấy Tiểu Lĩnh cười nhe hàm răng trắng tinh: “Thành công rồi sao?”
Tiểu Lĩnh vô cùng đắc ý: “Vâng! Lam Hải Quân vẫn chưa được đâu ạ!”
Tiết Minh Dực: “Khi nói chuyện của mình không cần nhắc đến người khác.”
Tiểu Lĩnh: “Con đốc thúc cậu ấy tiến bộ thôi mà.” Cậu bé bắt đầu biểu diễn cho Tiết Minh Dực xem.
Lần này được gần một phút không rớt, cuối cùng vẫn rớt…
Bà Tiết ra sức vỗ tay: “Thật giỏi!” Bà ta ý bảo đám người Lâm Tô Diệp và Đại Quân cùng vỗ tay.
Đại Quân miễn cưỡng vỗ hai cái.
Lâm Tô Diệp cố tình đả kích Tiểu Lĩnh, tránh cho cậu bé kiêu ngạo: “Con định vào đội xiếc à?”
Tiểu Lĩnh: “Dao! Mẹ, con đang luyện tập cơ bản để học dùng dao mà.”
Đội xiếc gì chứ!
Tiết Minh Dực móc hai bao da trong túi áo đặt lên bàn.
Đôi mắt của Tiểu Lĩnh chợt sáng ngời: “Là dao nhỏ sao ạ?”
Cậu bé cầm một bao da lên, mở khóa, rút một con dao gấp nhỏ từ trong ra, thân đao thon dài, điêu khắc hoa văn đơn giản, mở chốt bảo hiểm bên trong lại có chỗ vi diệu khác, lưỡi đao xếp chồng ở trong đó trông giống như thước đo bị bẻ gãy nhét vào trong dao vậy.