Chương 833: Thất lễ 1
Nói chuyện một lúc, Lâm Tô Diệp đạp xe rời đi trước.
Tối nay có lớp học ban đêm, cô không về nhà ăn cơm mà tới nhà họ Cố ở trường đại học tỉnh ăn cơm rồi tới lớp học ban đêm, sau đó về nhà chung với Lý Lan Tú và Lưu Phụng Mai.
Cô tới nhà họ Cố trước, hôm nay khóa cửa phỏng chừng là cha Cố và mẹ Cố có việc không ở nhà nên cô trực tiếp tới trường đại học tỉnh tìm Cố Mạnh Chiêu.
Cô biết thời khóa biểu của Cố Mạnh Chiêu nên tới thẳng lớp học tìm anh ta.
Cố Mạnh Chiêu vừa tan lớp lại bị mấy sinh viên quấn lấy ở cửa lớp không đi được.
Lâm Tô Diệp vẫy tay với anh ta: “Mạnh Chiêu.”
Một nữ sinh trong số đó lập tức quay đầu nhìn về phía cô, trong ánh mắt phòng bị mang theo ý dò xét.
Lâm Tô Diệp bị ánh mắt này đâm một nhát thấy hơi bất mãn, cô vốn vì chuyện của Hoàng Hiển Ninh đã hơi không vui rồi, lúc này tới tìm Cố Mạnh Chiêu lại có một nữ sinh nhìn cô với vẻ căm thù.
Cô cao giọng bảo: “Các bạn học, thầy Cố có chuyện, mọi người có vấn đề gì để sau hãy hỏi.”
Nhạc Tâm Mi liếc mắt nhìn Lâm Tô Diệp, lập tức khẩn trương hẳn lên.
Nói thật cô ta không hề sợ đối tượng chính thức của thầy Cố chút nào, vì vị công an Tiết đó trông rất tùy tiện không có tâm nhãn gì, hơn nữa lớn lên vô cùng anh khí, không đủ tinh tế dịu dàng, không hợp với thầy Cố một chút nào cả. Bây giờ thầy Cố đang thèm mới mẻ, nói không chừng qua hai năm sẽ chán ngấy thôi.
Nhìn thấy Lâm Tô Diệp, thần kinh của cô ta lập tức căng chặt vì nữ sinh này quá đẹp.
Không phải loại đẹp vô tri ngông cuồng tự đại, mà là trưởng thành lắng đọng theo năm tháng nhưng vẫn giữ nguyên vẻ ngây thơ của thanh xuân.
Loại cô gái trong trưởng thành lộ ra đơn thuần này, chính là kiểu mà đàn ông thích nhất.
Đây mới là kình địch!
Cô ta theo bản năng nghiêng người chắn tầm nhìn của Lâm Tô Diệp, không muốn để cô lại gần Cố Mạnh Chiêu.
Cố Mạnh Chiêu đã nghe thấy: “Các bạn học, tôi còn có việc phải đi trước một bước.”
Anh ta ra hiệu cho mọi người nhường một chút.
Có bạn học nhường ra một đường, Cố Mạnh Chiêu thoát thân bước nhanh về phía Lâm Tô Diệp.
Nhạc Tâm Mi khẽ cắn môi, hỏi các bạn học khác: “Các cô có ai biết bạn học Táo Tử này không?”
Cô ta nghe thấy Cố Mạnh Chiêu chào hỏi Lâm Tô Diệp, anh ta gọi là chị dâu nhưng cô ta lại nghĩ hiển nhiên đây là tên của Lâm Tô Diệp, hình như gọi là Táo Tử gì đó.
Mấy người lắc đầu: “Nhìn thầy Cố rất thân với cô ấy, chắc tám phần là người thân rồi.”
Phần lớn mấy bạn học này đều tìm Cố Mạnh Chiêu xin chỉ dạy vấn đề, dù sao thầy Cố người ta cũng đã kết hôn và có đối tượng, cho dù anh ta có ưu tú đến đâu thì bọn họ cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Chỉ có Nhạc Tâm Mi chìm đắm vào trong thế giới ảo tưởng của mình càng ngày càng không có cách nào tự thoát ra.
Hôm nay Lý Xảo Tuệ xin nghỉ không tới nên cô ta không tìm được người nghe ngóng, không nhịn được lại theo Cố Mạnh Chiêu và Lâm Tô Diệp một đường tới thẳng nhà ăn.
Vào nhà ăn, Cố Mạnh Chiêu kêu Lâm Tô Diệp đi gọi món mình thích, gọi xong hai người ra một góc ngồi ăn cơm.
Khi còn ở nông thôn Lâm Tô Diệp rất để ý duy trì khoảng cách, chưa bao giờ từng tiếp xúc một mình với Cố Mạnh Chiêu, nhưng bây giờ Cố Mạnh Chiêu đã là người nhà mình, là em rể cũng là em trai nên cô cũng tùy ý một chút.
Chủ đề hai người nói chuyện cũng thoải mái.
Nam thanh nữ tú cho dù ở đâu cũng đều bắt mắt, rất nhanh đã có người nhân cơ hội chào hỏi Cố Mạnh Chiêu, người đặc biệt biết anh ta có đối tượng lại càng tò mò về người đẹp này là ai.
Cố Mạnh Chiêu sợ mấy người trẻ tuổi thô lỗ này đụng chạm xúc phạm Lâm Tô Diệp mới nói thẳng đây là chị dâu của mình, để mấy người chặt đứt suy nghĩ.
Đang ăn cơm, Lâm Tô Diệp nhìn thấy một nữ sinh tóc dài bưng hộp cơm sải bước thướt tha đi qua đây.
Nhạc Tâm Mi mỉm cười, dịu dàng bảo: “Thầy Cố, em có thể ngồi chung được không?”
Cố Mạnh Chiêu hơi nhíu mày, vừa định từ chối thì Nhạc Tâm Mi đã tự động ngồi xuống bên cạnh anh ta..
Cố Mạnh Chiêu đứng phắt dậy, anh ta vừa định nói chuyện lại bị cô ta ngắt lời, cô ta cười bảo: “Thầy Cố, bạn học xinh đẹp này ở khoa nào vậy, không giới thiệu chúng em với nhau một chút sao?
Lâm Tô Diệp nghĩ đến mấy ngày nay mình cũng rất bị người ghét bỏ, đi khắp nơi oán trách người, vừa mới chửi mấy người ở bên học viện mỹ thuật xong lại tới đại học tỉnh chửi người. Cô cong ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn nói với Nhạc Tâm Mi: “Bạn học, mời cô duy trì khoảng cách với giáo viên nam được không?”