Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 876 - Chương 876. Thưởng Thức, Vui Mừng 5

Chương 876. Thưởng thức, vui mừng 5 Chương 876. Thưởng thức, vui mừng 5

Chương 876: Thưởng thức, vui mừng 5

Bà Tiết đã thấy ở trường học rồi, bà ta chỉ không tán đồng và không ủng hộ mấy loại vận động này: “Một đám người giành nhau một quả bóng, đẩy tới đẩy lui, không giành được còn phiền não, đẩy người khác ngã gãy tay gãy chân cũng dọa người bao nhiêu.”

Có đôi khi buổi chiều bà ta sẽ đi đón Đại Quân và Tiểu Lĩnh, thấy bọn trẻ và các bạn học khác đá bóng, có tên to con đó đá bóng không linh hoạt đẩy người ta ngã, rất xấu.

Có một lần Đại Quân bị Hồ Vệ Đông đẩy ngã, bàn tay xước một mảng da, bà Tiết đau lòng không chịu được, không muốn cho cháu trai chơi bóng chút nào.

Lâm Tô Diệp bảo: “Bọn trẻ cũng không phải khúc gỗ, sao có thể ngoan ngoãn ở yên dưới mí mắt mẹ được?”

Bà Tiết lại không yên tâm, chạy bước nhỏ đuổi theo mấy người Tiểu Lĩnh.

Sắc trời đã mờ tối, ánh đèn đường bật lên, Tiết Minh Dực nắm tay Lâm Tô Diệp.

Lâm Tô Diệp cũng không từ chối.

Đám trẻ lớn rồi, có bạn học và chú ở bên càng thú vị hơn, cũng không còn thích cha bao nhiêu nữa, bây giờ Tiết Minh Dực về nhà hơn phân nửa đều là ở bên vợ và con gái.

Hiển nhiên cô sẽ không khiến anh hụt hẫng, hoặc là nắm tay anh cùng nhau đi dạo, hoặc là mỗi người một tay kéo Toa Toa đu một cái.

Toa Toa rất vui vẻ.

Đi dạo một lúc, Lâm Tô Diệp thấy Lâm Uyển Tinh và hai người phụ nữ khác ở bên đó nói chuyện, cô nói với Tiết Minh Dực: “Đi mệt rồi, về nhà thôi anh.”

Tiết Minh Dực: “Ừm.”

Anh thấy Toa Toa mệt nên trực tiếp bế cô bé lên, cùng Lâm Tô Diệp về nhà.

Lâm Uyển Tinh vốn thấy ba người Tiết Minh Dực qua đây, trái tim không nhịn được mà đập vội vã, theo bản năng chỉnh lại mái tóc, kéo thẳng vạt áo.

Đôi giày da cô ta mới mua, quần áo lại bóp eo làm lộ ra cái eo nhỏ mảnh khảnh, mái tóc đã uốn cũng dùng chiếc kẹp tóc ưa nhìn kẹp ra kiểu dáng.

Ai biết bọn họ lại quay đầu đi, cô ta biết Lâm Tô Diệp cố tình không cho cô ta gặp Tiết Minh Dực.

Một người phụ nữ nhìn bóng lưng của đám người Tiết Minh Dực mới ngưỡng mộ bảo: “Nhìn tham mưu Tiết người ta kìa, cho dù bận rộn cỡ nào vẫn về nhà với vợ và con gái.”

Lâm Uyển Tinh: “Vợ tham mưu Tiết biết vẽ, tại sao không vào bộ phận tuyên truyền chúng ta phụ trách mảng mỹ thuật?”

“Tham mưu Tiết sợ vợ anh ấy mệt thôi, trước đây còn từ chức công việc ở thư viện mà, bây giờ chuyên tâm học ở học viện mỹ thuật rồi.”

Lâm Uyển Tinh: “Nghe nói học viên ở học viện mỹ thuật khá thoáng, nam nữ sáp lại chung với nhau cũng không chú trọng đến vậy, là thật sao?”

Một người phụ nữ cười đáp: “Cái đó chúng tôi không biết, nhưng vợ tham mưu Tiết hẳn sẽ không thế đâu.”

Sau khi về nhà Tiết Minh Dực nấu hồi hơi nhỏ trong phòng tắm, Lâm Tô Diệp dẫn Toa Toa đi tắm trước, sau khi tắm xong, Tiết Minh Dực lại kể chuyện xưa cho con gái.

Toa Toa: “Cha, đừng lừa con nữa nhé!”

Cái gì mà tam đại kỷ luật tám mục chú ý, cô bé đã thuộc làu làu rồi.

Tiết Minh Dực ôm cô bé: “Cha không biết kể chuyện.”

Toa Toa: “Vậy kể chuyện của cha với mẹ đi, hì hì.”

Cô bé cũng thích nghe chuyện cha và mẹ từ lúc quen biết đến khi kết hôn.

Tuy rằng là chuyện rất đơn giản đến không thể đơn giản hơn nhưng Toa Toa nghe trăm lần vẫn không thấy chán, đặc biệt thích nghe cha lần đầu tiên thấy mẹ ở công xã đã rung động trước mẹ… Cha nghi ngờ mẹ khác thường còn lén lút theo dõi mẹ, kết quả mẹ rớt xuống sông, cha đã cứu mẹ lên…

Nghe xong cha kể chuyện, cô bé còn quay đầu đòi mẹ kể lại, cùng một câu chuyện nhưng người kể khác nhau, cảm giác hình như cũng khác nhau.

Cô bé đều thích nghe hết!

Toa Toa nghe xong chuyện xưa cũng hài lòng thỏa mãn đi ngủ.

Lúc này đám người bà Tiết cũng về, Tiết Minh Dực bế con gái qua.

Lâm Tô Diệp đã trải sẵn chăn, rất tùy ý nói với anh chuyện ở học viện mỹ thuật.

Trước đó còn chưa giải quyết cô không muốn nói cho Tiết Minh Dực biết, bây giờ chuyện đã giải quyết nhẹ nhàng xong, cô mới nói với anh một tiếng.

Tiết Minh Dực ôm cô vào lòng: “Ngày mai anh sẽ gọi điện tới nhà họ Châu.”

Lâm Tô Diệp vội bảo: “Không cần! Không có chuyện gì đâu, không cần làm lỡ thời gian của anh, anh cứ coi như không biết là được.”

Tiết Minh Dực cũng không nói gì khác nữa, chuyên tâm thảo luận với vợ muốn được thưởng gì.

Ngày hôm sau Tiết Minh Dực tới bộ quân sự, buổi sáng đi làm lúc rảnh đã gọi điện thoại cho Châu Bỉnh An.

Châu Bỉnh An có văn phòng riêng của mình, anh ta đang hút thuốc giải sầu với đám anh em tốt từ cái thời còn mặc quần thủng đáy đó, toàn nói về người đẹp nổi tiếng ở tỉnh thành.

Con gái nhà anh xinh, vợ nhà ai đẹp, bọn họ đều rõ như lòng bàn tay.

Bình Luận (0)
Comment