Chương 882: Tiến triển
Lâm Tô Diệp lên tầng đi thẳng tới phòng vẽ, Hoàng Hiển Ninh đang dẫn Chu Giai Giai và Trương Thiệu Đông vẽ áp phích, những học viên khác có công việc khác cũng yên tĩnh vẽ và làm việc.
Không có Hoàng Vĩ dẫn đầu gây rối, còn có Uông Phẩm ở đó làm điển hình, những người khác thật sự không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Nhìn thấy Lâm Tô Diệp tới, Hoàng Hiển Ninh gọi cô tới cùng trao đổi.
Hoàng Hiển Ninh: “Cô vừa gặp Châu Bỉnh An rồi phải không?”
Lâm Tô Diệp gật đầu: “Anh ta mang ý kiến sửa tới sao?”
Hoàng Hiển Ninh: “Vẫn ổn, chỉ là nhìn tiến độ của chúng ta rồi đưa ra vài ý kiến mà thôi.”
Lâm Tô Diệp thở phào một hơi nhẹ nhõm, cười bảo: “Tôi còn tưởng anh ta cố tình tới làm khó chứ.”
Nếu sớm biết mấy áp phích này có liên quan đến anh ta thì khi ấy Lâm Tô Diệp đã không tham gia rồi, tránh cho nhà họ Châu nhân cơ hội báo thù, cô thì không sao cả nhưng sẽ liên lụy đến các bạn học khác.
Vừa rồi ở dưới tầng cô còn hơi có ý kiến về Châu Bỉnh An, nhưng lúc này thấy anh ta không cố tình làm khó, một chút ý kiến đó cũng biến mất sạch.
Cô lấy nhiệm vụ mà chủ biên Tào giao cho từ trong cặp sách, nói với Hòng Hiển Ninh: “Thầy Hoàng, tôi tìm được vài việc ở bên nhà xuất bản, thầy xem rồi chia cho các bạn học nhé.”
Những người khác vừa nghe được lập tức dựng lỗ tai lên nhìn qua.
Trước đây khi Hoàng Vĩ còn kiểm soát lớp học, anh ta nhận việc cũng chưa bao giờ từng chia cho bọn họ, toàn là thầy Hoàng làm còn bọn họ lấy lợi ích.
Bây giờ Lâm Tô Diệp nhận được việc lại chia cho bọn họ?
Là kêu bọn họ làm công miễn phí hay là cũng chia tiền cho bọn họ đây?
Hoàng Hiển Ninh: “Nhà xuất bản trả thù lao thế nào?”
Lâm Tô Diệp: “Một quyển khoảng mười lăm đồng.”
Hoàng Hiển Ninh gật đầu: “Giá cả rất phải chăng.” Anh ta cầm lên nhìn yêu cầu một chút: “Liên hoàn họa thông thường, ừm...” Sau đó anh ta ngẩng đầu liếc mắt nhìn một vòng, chọn ra tên của ba người: “Kim Đống Lương, Vương Thục Quyên, Lý Bình Bình, ba người các cậu có thể gia nhập.”
Ba học viên này học cũng được, nét vẽ chắc chắn, có thể đảm nhiệm loại liên hoàn họa này.
Ba người mừng còn chẳng kịp, liên tục cảm ơn.
Ba người Chu Tiểu Quyên, Triệu Lâm và Hoàng Lôi thấy lại không có việc của bọn họ không khỏi tức giận và bất bình.
Chu Tiểu Quyên vẫn dùng ánh mắt u ám và lạnh lẽo đó nhìn Hoàng Hiển Ninh và Lâm Tô Diệp, Triệu Lâm và Hoàng Vĩ lại ở đó giận dữ, không biết nên làm thế nào mới tốt.
Mắt thấy người khác kiếm tiền lại không có phần của bọn họ, làm sao có thể không tức giận, không đố kỵ cho được?
Hoàng Hiển Ninh phát nhiệm vụ liên hoàn họa cho bọn họ, kêu bọn họ dựa theo bản vẽ nháp để vẽ ra, sau khi anh ta thông qua mới có thể vẽ tiếp.
Mấy thứ như liên hoàn họa này trên cơ bản đều là chuyện xưa có chữ, sau đó dựa theo chuyện xưa để vẽ ra hình tượng.
Nhà xuất bản sẽ nói rõ đặc trưng nhân vật chuyện xưa và yêu cầu để họa sĩ xem qua đoạn văn sau đó vẽ ra, sau khi bọn họ xác nhận lại tiếp tục.
Nhưng chủ biên Tào vô cùng tin tưởng vào con mắt nhìn của Hoàng Hiển Ninh, cho nên kêu Lâm Tô Diệp mang nhiệm vụ về để anh ta toàn quyền quyết định.
Trên thực tế, loại liên hoàn họa này cũng không có yêu cầu gì đặc biệt cao, dù sao in ấn cũng không đủ tinh tế, vẽ nét đối với bọn họ mà nói vẫn khá đơn giản.
Loại truyện Đại náo thiên cung đó đã được tính là tác phẩm trình độ cao rồi, có vài quyển liên hoàn họa nét vẽ không phức tạp đến vậy lại càng dễ vẽ hơn.
Ba người tự mình nhận nhiệm vụ rồi trở về vẽ bản thảo.
Những người khác không đủ trình độ lập tức có hơi không cam lòng, cũng nhao nhao cầm bút nghiêm túc học vẽ.
Liên tiếp vài ngày, Lâm Tô Diệp đều vẽ chung với đám người Hoàng Hiển Ninh.
Cô phát hiện ra cùng hợp tác vẽ tranh với Hoàng Hiển Ninh tiến bộ nhanh hơn so với cô tự mình luyện tập.
Kỹ năng cơ bản ngày thường cần luyện không ngừng nghỉ, nhưng có rất nhiều kỹ năng vẽ và các vấn đề như tỉ lệ, khoảng trắng, đều lĩnh ngộ và tiến bộ trong quá trình làm việc.
Phía bên hiệu trưởng Nghiêm cũng có tiến triển.
Bà ta cho đoàn trường đoàn kịch xem tranh vẽ váy khiêu vũ của Lâm Tô Diệp trước, đối phương rất có hứng thú, kêu hiệu trưởng Nghiêm tìm thời gian dẫn Lâm Tô Diệp qua đây cùng nói chuyện.
Bắt đầu từ năm nay đoàn kịch phải sắp xếp luyện tập một vài vở kịch nói lịch sử, đến khi ấy muốn mời Lâm Tô Diệp cùng tham gia thiết kế phục trang.
Nhưng bây giờ văn hóa vừa mới phục hưng, nghiên cứu lịch sử cũng vội vàng hồi xuân, trang phục cổ trang càng cần phải nghiên cứu nhiều hơn.