Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 884 - Chương 884. Tình Bạn Của Thiếu Niên 2

Chương 884. Tình bạn của thiếu niên 2 Chương 884. Tình bạn của thiếu niên 2

Chương 884: Tình bạn của thiếu niên 2

Lâm Tô Diệp: “Leo núi sao lại là chiều con được? Leo núi là rèn luyện cơ thể.”

Đào Hồng Anh: “Cũng đúng, vậy cho Cát Phong đi chung với các cô đi. Yên tâm, đứa trẻ lớn rồi, sẽ không gây rắc rối đâu, chỉ là đi theo góp vui thôi.”

Lâm Tô Diệp: “Ngày mai cô không có việc gì thì cùng đi leo núi đi, đứa trẻ này theo người khác nếu như ngã hay va vào đâu chung quy vẫn không ổn cho lắm.”

Lúc này mọi người đều trông trẻ hộ nhau, lũ trẻ cũng chơi chung mỗi ngày, không ai nói mấy lời này như sợ con mình bị thương hay tôi không thể chăm con hộ cô được.

Lâm Tô Diệp cũng chưa từng nói với người khác, nhưng không phải Đào Hồng Anh là trường hợp đặc biệt sao.

Hai nhà là hàng xóm nhưng quan hệ lại có hơi vi diệu, nói tốt bao nhiêu thì không có nhưng nói trở mặt lại càng không.

Nhưng Cát Phong cũng rất hư đốn, chạy ra ngoài ai biết sẽ làm chuyện gì, lỡ như gây sự vậy cô cũng không gánh nổi trách nhiệm đâu.

Đào Hồng Anh vừa nghe đã hơi khó ở nhưng cũng không thể hiện ra ngoài mà cười đáp: “Không sao, lũ trẻ chỉ chơi với nhau, lớn tướng hết rồi bình thường cũng toàn tự mình ra ngoài.”

Lâm Tô Diệp cũng không nói gì thêm nữa, dù sao cô không cho cũng vô dụng, tự Cát Phong cũng sẽ đi theo thôi.

Tiểu Lĩnh chạy tới nhà họ Lam thông báo cho Lam Hải Quân, không ngờ Hồ Vệ Đông cũng có ở đây.

Thấy Tiểu Lĩnh chạy vào, Hồ Vệ Đông lập tức nhiệt tình chào hỏi cậu bé: “Tiết Vân Lĩnh, ngày mai có phải các cậu sẽ đi chơi không, dẫn cả tớ đi cùng nhé.”

Tiểu Lĩnh: “Tớ phải bàn bạc với người nhà đã.”

Gần đây quan hệ giữa tụi nhỏ và Hồ Vệ Đông đã hòa hoãn hơn một chút, thường xuyên đánh bóng rổ và bắn ná thun chung.

Hồ Vệ Đông trưởng thành và chín chắn hơn rất nhiều, không còn bộ dáng cực đoan thích sinh sự như trước nữa.

Nó cười đáp: “Chúng ta là bạn học còn là người thân, lại ở cùng một đại viện, cùng nhau đi chơi thật sự rất vui đấy chứ.”

Lam Hải Quân nói với Tiểu Lĩnh: “Hay là chúng ta dẫn cậu ấy đi đi.”

Tiểu Lĩnh nhìn Lam Hải Quân với vẻ hơi nghi ngờ.

Hồ Vệ Đông lại rất hào hứng nói ngày mai nên mang theo gì, sau đó mọi người có thể chơi cùng nhau.

Tiểu Lĩnh muốn nói chuyện riêng với Lam Hải Quân nhưng Hồ Vệ Đông mãi chẳng chịu đi, Tiểu Lĩnh đành liếc mắt ra hiệu cho Lam Hải Quân.

Lam Hải Quân hiểu ý, nói với Hồ Vệ Đông: “Vậy ngày mai cùng nhau đạp xe đi nhé.”

Hồ Vệ Đông: “Được!” Nó nói với Tiểu Lĩnh: “Cậu biết đạp xe đúng không, hay là tớ lai cậu.”

Tiểu Lĩnh: “Không cần, tự tớ biết đạp.”

Hồ Vệ Đông lại chơi thêm một lúc, sau đó cầm một mô hình con tàu nhỏ mà Lam Hải Quân tặng cho mình rời đi.

Nó vừa đi, Tiểu Lĩnh đã thở dài thườn thượt: “Lam Hải Quân, cậu làm sao thế hả? Sao còn mời cậu ta đi chơi chung nữa?”

Lam Hải Quân gãi đầu, có hơi ngại ngùng đáp: “Tiểu Lĩnh, tớ... ôi, tớ chỉ cảm thấy cậu ta đáng thương quá. Cậu nhìn cậu ta cũng không có cha, muốn chơi cũng không có người dẫn đi. Dù sao chúng ta cũng đạp xe đạp tới đó, nếu như cậu ta đi thì cứ để cậu ta tự mình đạp xe đi.”

Tiểu Lĩnh cũng không nói không cho Hồ Vệ Đông đi, chỉ là cảm thấy có hơi quái quái thế nào, có chỗ nào đó không đúng ở đây.

Hồ Vệ Đông thân với Lam Hải Quân như vậy từ khi nào?

Trước đó cùng chơi bóng rổ cũng không nhìn ra được mà.

Lam Hải Quân: “Tiểu Lĩnh, chiến hạm to này cho cậu đó, tớ chắc chắn tốt với cậu nhất luôn đó!”

Tiểu Lĩnh vui vẻ, cậu bé lắc đầu: “Không cần đâu, cứ để ở nhà cậu đi, tớ muốn chơi sẽ qua đây chơi.”

Hẹn xong thời gian xuất phát ngày mai, Tiểu Lĩnh về nhà trước.

Cố Mạnh Chiêu và cô út đi dạo vẫn chưa về, còn những người khác đã ở trong nhà.

Bà Tiết đang đeo kính lão kêu Đại Quân giúp mình viết những đồ ngày mai đi dã ngoại cần mang theo, còn phải chuẩn bị cả đồ ăn nữa.

Tiểu Lĩnh nói lại tin tức Hồ Vệ Đông cũng sẽ đi chung với bọn họ.

Hồ Vệ Đông cũng đi?

Lâm Tô Diệp lập tức nhạy cảm bảo: “Bây giờ các con thân với nó lắm sao?”

Đại Quân: “Cũng không ạ, chỉ chơi bóng rổ chung thôi.”

Chủ yếu là bọn trẻ chơi bóng rổ, Hồ Vệ Đông chủ động sấn tới, bọn trẻ cũng không tiện xa lánh bạn học nên đành chơi chung.

Lâm Tô Diệp cũng không quan tâm nhiều, bây giờ khác với trong mơ rồi, Đại Quân và Tiểu Lĩnh không phải không có người quản hiển nhiên sẽ không bị Hồ Vệ Đông ảnh hưởng, lũ trẻ chơi chung cũng không phải chuyện gì ghê gớm.

Bình Luận (0)
Comment