Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 894 - Chương 894. Lẽ Nào Nó Thật Sự Không Bằng Tiết Vân Lĩnh

Chương 894. Lẽ nào nó thật sự không bằng Tiết Vân Lĩnh Chương 894. Lẽ nào nó thật sự không bằng Tiết Vân Lĩnh

Chương 894: Lẽ nào nó thật sự không bằng Tiết Vân Lĩnh

Bản thân cũng không kiềm chế được mà sinh ra một loại cảm giác hủ bại.

Vốn nó cảm thấy mình lớn lên không tồi, học hành tốt, vận động tốt, nhân duyên tốt, được giáo viên và các học vô cùng yêu mến.

Ít nhất thì ở trường học bên xưởng phân bón hóa học đó nó còn được giáo viên khen, được bạn học tâng bốc, sao đến bên này giáo viên cũng chẳng khen nó gì cả, bạn học cũng không vây quanh nó?

Lẽ nào nó thật sự không bằng Tiết Vân Lĩnh?

Thành tích học tập của Tiết Vân Lĩnh không tốt bằng mình, ở trường học cũng rất nghịch ngợm, còn thường xuyên nói thẳng vào mặt bạn học mà không nể mặt người ta, cũng chẳng tốt với Lam Hải Quân bao nhiêu.

Nhưng tại sao mọi người đều thích chơi với cậu bé?

Tại sao Lam Hải Quân lại bằng lòng làm nền, làm tùy tùng của Tiết Vân Lĩnh chứ không bằng lòng tốt với nó?

Nó không xứng có một người bạn tốt có gia cảnh và điều kiện không tồi sao?

Lâm Uyển Tinh nói với Châu Di: “Chắc chắn là Tiết Vân Lĩnh đẩy nó rồi.”

Châu Di: “Con trai thứ nhà tham mưu Tiết sao?”

Lâm Uyển Tinh thở dài: “Chính nó đấy. Nhà anh ta có hai đứa con trai, con trai lớn giống tham mưu Tiết, tuổi còn nhỏ đã rất chín chắn, chỉ là làm người quá mức lạnh nhạt, không thích nói chuyện, trông còn hơi u ám. Sau này cô gặp nó là biết ngay, cô cũng sẽ không ngờ được một đứa trẻ còn nhỏ như thế mà đã… nói thế nào nhỉ, chính là có ánh mắt như vậy.”

Châu Di rất tò mò: “Ngược lại tôi cũng muốn xem thử, còn con trai thứ hai thì sao?”

Lâm Uyển Tinh: “Thằng thứ hai cũng chẳng biết giống ai, chắc là giống cô út nó, cả ngày chạy khắp nơi làm loạn gây rối, không có một giây một phút nào bình yên. Bây giờ theo tham mưu Tiết chạy bộ còn học đánh nhau với cô út của nó. Nếu như học tốt cũng không sao, nhưng nếu như học xấu, tôi thấy chẳng ai có thể trị được tụi nó đâu.”

Châu Di: “Tham mưu Tiết không quản sao?”

Lâm Uyển Tinh: “Đàn ông cô còn không biết à? Cả ngày bận công việc, anh ta còn quản kiểu gì? Con cái lớn thành cái dạng gì còn không phải phụ thuộc vào mẹ? Xem mẹ nuôi thế nào thì con lớn lên như thế.”

Châu Di: “Lâm Tô Diệp trông cũng dịu dàng hiền lành mà.”

Lâm Uyển Tinh cười lạnh: “Cô thôi giùm, thái độ của cô ta cũng tùy từng người cả đấy, đối với thủ trưởng thì dịu dàng, còn đối với người khác ấy hả, cô chưa từng thấy thôi, cô ta chẳng khác gì con cọp cái.”

Cây bút của Châu Di có hơi không ghi tiếp được, cô ta cảm thấy mình phải khách quan một chút, tuy cô ta thích thầm Tiết Minh Dực nhưng cũng không vì thế mà có thành kiến với vợ anh, vẫn nên thu thập thêm một ít tư liệu đã.

Nhưng nhìn như vậy, người phụ nữ này thật sự không xứng với tham mưu Tiết.

Cô ta đứng dậy tạm biệt.

Lâm Uyển Tinh: “Ở lại ăn cơm tối đã rồi hãy đi.”

Châu Di cười đáp: “Tôi có hẹn thủ trưởng Mã bên đại viện các cô ăn cơm rồi.”

Lâm Uyển Tinh nhướn mày: “Mã Quốc Hoa? Ông ta giúp cô hẹn Tiết Minh Dực sao?”

Châu Di gật đầu: “Đúng, trước đây lão thủ trưởng từng dẫn dắt tham mưu Tiết nên vẫn có chút mặt đấy chứ.”

Nhà họ Tiết, Lâm Tô Diệp mời bà ngoại Lam và Lam Hải Quân ở lại ăn cơm tối.

Cô cười bảo: “Bác gái về nhà nấu cũng không đáng, ở lại ăn cơm tối rồi hãy đi.”

Bà ngoại Lam: “Cũng được, vậy bác nấu chung với cháu.”

Bà Tiết rất ngạc nhiên: “Bà chị, chị nghe thấy hả?”

Bà ngoại Lam: “Tối nay nấu gì ấy hả? Tôi rán bánh quai chèo cho mọi người ăn nhé?”

Lâm Tô Diệp vội nói: “Bác ơi không cần không cần, chúng ta nấu món bình thường là được.”

Rán bánh quai chèo tốn bao nhiêu dầu, nhà bọn họ cũng không có nhiều dầu đến vậy.

Bà ngoại Lam nhìn bình dầu cũng hiểu ra: “Lát bác bảo Hải Quân tặng bình dầu cho cháu.”

Lâm Tô Diệp vội nói không cần, bây giờ tuy nhà mình không thể dùng dầu tự do nhưng xào thức ăn thì vẫn được.

Lúc này lính cần vụ đi qua mời Tiết Minh Dực: “Tham mưu Tiết, thủ trưởng Mã mời anh qua nói chuyện ạ.”

Tiết Minh Dực: “Có nói là chuyện gì không?”

Lính cần vụ lắc đầu: “Thủ trưởng chỉ nói mời anh ăn cơm tối, không nói thêm gì khác.”

Nếu là người khác mời trên cơ bản Tiết Minh Dực sẽ không đi, nhưng Mã Quốc Hoa mời hiển nhiên anh phải đi.

Mã Quốc Hoa đã ở trạng thái bán nghỉ hưu, bây giờ ở quân khu tỉnh cũng coi như là dưỡng lão. Ông ta còn lớn tuổi hơn sư trưởng Lục và chính ủy Kim một chút, trước đây từng làm chủ nhiệm bộ phận chính trị nhưng sau này muốn nghỉ hưu nên làm phó chính ủy.

Bình Luận (0)
Comment