Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 898 - Chương 898. Muốn Làm Việc Bên Cạnh Anh Cơ

Chương 898. Muốn làm việc bên cạnh anh cơ Chương 898. Muốn làm việc bên cạnh anh cơ

Chương 898: Muốn làm việc bên cạnh anh cơ

Loại giọng điệu làm nũng này của cô ta khiến Tiết Minh Dực nhăn chặt mày: “Sau này nếu cần thiết, làm phiền đổi phóng viên chuyên nghiệp hơn.”

Loại người trẻ tuổi được chiều hư ở nhà này cho dù là nam nữ làm việc đều không đủ chuyên nghiệp, tùy tiện lại ích kỷ, anh rất không thích.

Nói xong anh quay người rời đi.

Châu Di sững sờ, ý anh là sao? Nói cô ta không đủ chuyên nghiệp sao? Cô ta chính là phóng viên nữ trẻ tuổi ưu tú nhất của tòa soạn đấy nhé!

Cô ta tức giận giậm chân, nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của anh lại cảm thấy trong lồng ngực như có thứ gì đó đang cháy, người đàn ông tuấn tú lạnh lùng này có làm thế nào cũng không thể quên được.

Cô ta muốn làm việc bên cạnh anh cơ!

Sớm chiều ở chung, cô ta không tin anh sẽ không nhìn thẳng vào mắt cô ta.

Cô ta vừa quay người đã thấy hai đứa trẻ khỏe mạnh kháu khỉnh trốn dưới cái cây bên cạnh nhìn cô ta, hai thiếu niên nhỏ đều rất tuấn tú.

Trong lòng cô ta sinh ra hảo cảm mới hỏi: “Hai đứa là con nhà ai thế?”

Tiểu Lĩnh hỏi ngược lại: “Dì là phóng viên sao?”

Châu Di nở nụ cười rất kiêu ngạo: “Đúng vậy.”

Tiểu Lĩnh: “Vậy dì có muốn phỏng vấn bọn cháu không?” Cậu bé chỉ vào Lam Hải Quân: “Năm đó ông ngoại cậu ấy là lính nhảy dù, cha cậu ấy là hải quân, mẹ cậu ấy là lục quân, cả gia đình đủ hải lục không. Cháu bắn ná thun và chơi dao nhỏ cũng rất lợi hại, chạy bộ cũng là số một ở đại hội thể thao trường đó ạ.”

Châu Di nghe nghe thấy có hơi quen tai, hỏi: “Cháu tên là gì?”

Tiểu Lĩnh nói tên của mình và Lam Hải Quân cho cô ta biết.

Châu Di chợt hiểu ra: “Cha cháu là tham mưu trưởng Tiết?”

Nhìn vẻ mặt và hành động này chắc hẳn là đứa con trai thứ hai thích chạy loạn khắp nơi mà Lâm Uyển Tinh đã nói đó, không phải đứa con trai lớn lạnh lùng và chín chắn kia.

Tiểu Lĩnh: “Đúng ạ, dì phỏng vấn cha cháu sao?”

Châu Di lập tức lại gần bọn trẻ, cười bảo: “Vậy dì hỏi cháu vài chuyện liên quan đến cha cháu, cháu cứ trả lời là được, rồi dì sẽ phỏng vấn các cháu.”

Tiểu Lĩnh: “Vậy dì nói với cháu trước đó dì phỏng vấn cha cháu về vấn đề gì trước đã.”

Lam Hải Quân: “Dì ấy có một bài phỏng vấn, cho chúng ta xem là được mà.”

Châu Di nở nụ cười, lấy sổ ghi nhanh trong túi xách của mình ra, đắc ý bảo: “Dì sợ các cháu đọc không hiểu thôi, đây là chuyên ngành mà.”

Tiểu Lĩnh: “Chậc, có gì mà không hiểu ạ, dì viết chữ nước ngoài sao?”

Châu Di: “Không.” Cô ta vì muốn biết chuyện liên quan đến Tiết Minh Dực từ trong miệng con trai ruột nên đưa sổ ghi nhanh cho hai đứa trẻ đọc.

Tiểu Lĩnh và Lam Hải Quân lật xem, kinh ngạc phát hiện ra quyển sổ này viết chi chít toàn là chuyện về cha!

Mẹ ơi, cô ta biết quá nhiều rồi.

Cậu bé trừng to mắt quan sát chi tiết, phát hiện ra phân nửa đều là chuyện của cha ở bộ đội, khi nào cha tòng quân, thăng chức, chuyển đổi doanh trại bộ đội, vào trường quân đội học bổ túc và cha bày mưu tính kế, quyết thắng toàn cục trong công tác huấn luyện chuẩn bị chiến tranh thế nào.

Tiểu Lĩnh đọc đến say sưa, cậu bé chưa từng biết cha ở bộ đội lại lợi hại như thế.

Phía sau còn có nội dung phỏng vấn hôm nay của Châu Di, nội dung của Mã Quốc Hoa rất ít, phần lớn đều là phỏng vấn Tiết Minh Dực.

Một câu hỏi, anh chỉ đáp vẻn vẹn vài chữ, nhưng cô ta lại ghi rất nhiều.

Cô ta chèn thêm không ít ý tưởng phía sau câu trả lời của Tiết Minh Dực, lại còn có câu trả lời liên quan đến mẹ nữa?

Tiểu Lĩnh đọc lướt nhanh một lượt.

Sau câu trả lời của Tiết Minh Dực Châu Di viết: Nhìn ra được anh là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, cho dù không có tình yêu với vợ nhưng tình thân thì vẫn dồi dào, người đàn ông như vậy làm sao không khiến người yêu mến anh cho được?

Tiểu Lĩnh nôn nóng, chỉ vào quyển vở nói với Châu Di: “Phóng viên Châu, dì viết thế là sai rồi, cha cháu yêu mẹ cháu lắm, sao dì lại nói không có tình yêu?”

Tuy rằng cậu bé lắm mồm, nhưng bây giờ cũng coi như thấy nhiều hiểu rộng, càng huống chi Cố Mạnh Chiêu còn kể cho Toa Toa nghe một vài chuyện xưa về Cô bé Lọ Lem, Nàng Bạch Tuyết, hoàng tử công chúa người cá gì đó.

Tình yêu tình ái gì đó Tiểu Lĩnh đều hiểu cả.

Cậu bé không có cảm giác chân thật gì nhưng cái miệng nhỏ lại biết xoen xoét.

Hoàng tử yêu công chúa nên lấy công chúa.

Cha yêu mẹ nên kết hôn với mẹ còn gì.

Chuyện xưa này Toa Toa đã kể đến thuộc làu làu rồi.

Châu Di không ngờ cậu bé đọc lại nhanh đến vậy, ánh mắt còn tốt như thế, vậy mà lại lọc ra được câu này của mình, cô ta vội lấp liếm: “Rất nhiều thủ trưởng đều như thế, thời đại cách mạng, xem mắt rồi kết hôn…”

Bình Luận (0)
Comment