Chương 904: Uyển Tinh, năm đó bà không tệ với cháu
Một chén trà uống xong, Châu Dung nói: “Châu Di quen Tiết Minh Dực là do cháu làm cầu nối sao?”
Trong lòng Lâm Uyển Tinh khẩn trương, không biết bà ta có ý gì, vội cười bảo: “Không ạ, là Chuâ Di có nhiệm vụ phỏng vấn, cô ấy từng đọc tài liệu từ mấy đối tượng phỏng vấn rồi chọn ra. Sau đó nghe nói cháu cũng ở bên quân khu tỉnh nên mới hỏi thăm, nhưng cháu với Tiết Minh Dực không qua lại nhiều, cô ấy nhờ quan hệ của Mã lão để phỏng vấn.”
Châu Dung thản nhiên nói: “Uyển Tinh, năm đó bà không tệ với cháu.”
Lâm Uyển Tinh cười càng cung kính hơn: “Bà nói gì vậy ạ, bà vẫn luôn tốt với cháu, cháu luôn ghi nhớ trong lòng.”
Châu Dung: “Cũng không đến mức phải thế, năm đó bà sắp xếp công việc cho cháu, lại sắp xếp đối tượng xem mắt cho cháu, nếu như cháu làm theo sự sắp xếp của bà thì bây giờ cháu đã là phu nhân tham mưu trưởng rồi.”
Sắc mặt của Lâm Uyển Tinh thay đổi, không biết Châu Dung có ý gì, cô ta cười tự giễu: “Là cháu… không có phúc đó.”
Châu Dung: “Thật sao?”
Rốt cuộc là không có phúc và duyên phận đó, hay là lúc đầu cố tình không chọn Tiết Minh Dực, muốn làm trái với sắp xếp của một bà kế này như mình?
Biết Lâm Uyển Tinh không chọn Tiết Minh Dực ngược lại chọn Hồ Thành Hâm, khi ấy Châu Dung còn rất giận dữ, cảm thấy con người Lâm Uyển Tinh này ngoài mặt kính cẩn nghe theo nhưng thực tế trong đầu lại có ý phản nghịch. Nhưng nếu cô ta đã trưởng thành, có công việc và lấy chồng vậy hiển nhiên bà ta cũng không làm khó nữa.
Chỉ là Tiết Minh Dực mà bà ta vốn chọn trúng lại bỏ lỡ như vậy suy cho cùng vẫn có hơi tiếc nuối. Đương nhiên cũng không có gì không cam lòng, vốn chỉ là chọn một sĩ quan trẻ tuổi có tương lai mà thôi, nếu thành đôi với Lâm Uyển Tinh vậy sau này cũng là trợ lực cho thế hệ trẻ nhà mình.
Không thành thì cũng chẳng sao, dù sao mình cũng không dựa vào chuyện này.
Nhưng sau khi Lâm Uyển Tinh kết hôn với Hồ Thành Hâm, Châu Dung vẫn quan sát một khoảng thời gian, là vì xem náo nhiệt thôi, xem người mà bản thân cô chọn không tốt bằng người mà tôi sắp xếp.
Hiển nhiên Tiết Minh Dực phát triển tốt hơn Hồ Thành Hâm nhiều.
Nhưng Châu Dung cũng không muốn qua lại với phòng hai và Tiết Minh Dực, không cần thiết phải vậy, chút mặt mũi này bà ta vẫn phải cho đứa cháu gái lớn của lão Lâm.
Là Châu Bỉnh An và Châu Di nói với bà ta về Tiết Minh Dực, bà ta làm bộ như không biết, chỉ vừa được nghe nói, nhưng cũng chẳng tò mò bao nhiêu, càng không đặc biệt kết giao.
Sắc mặt của Lâm Uyển Tinh trắng bệch, cười khổ: “Bà nội, từ nhỏ đến lớn, có lần nào cháu không nghe bà sắp xếp đâu?”
Lúc đầu Châu Dung nói giữ lại cháu trai lớn và hai đứa cháu gái ở thành phố nuôi dạy, kết quả bà ta chỉ thể hiện ngoài mặt chứ không muốn hai đứa cháu gái mà chỉ muốn giữ lại một.
Lâm Uyển Tinh biết tùy mặt gửi lời, biết ý của Châu Dung lại biết em gái Lâm Uyển Lệ điêu ngoa tùy hứng, còn hơi ham hư vinh nên mới giở thủ đoạn khiến Lâm Uyển Lệ và con trai nhà họ Châu xấu mặt, để Châu Dung thấy cô ta không hợp giữ lại đây, sớm muộn gì cũng gây họa.
Châu Dung thuận lợi đưa được Lâm Uyển Lệ về quê.
Mình làm không tốt hay sao?
Nhưng châu Dung thì sao, sau này nếu không phải bà ta cố tình tiết lộ thì làm sao Lâm Uyển Lệ có khả năng biết mình dùng thủ đoạn đuổi cô ta về quê?
Rõ ràng Châu Dung không muốn giữ Lâm Uyển Lệ lại, nhưng quay đầu lại cố tình khiến Lâm Uyển Lệ cho rằng bà ta muốn giữ, lại chỉ vì Lâm Uyển Tinh giở trò xấu không chịu nhường.
Lâm Uyển Lệ biết chuyện này có thể không hận một người chị ruột như mình đến tận xương tủy hay sao.
Sau này Lâm Uyển Lệ liên hợp với Lâm Tô Diệp hại mình, sỉ nhục mình, khiến cô ta chịu khổ, mất mặt, còn phải chuyển từ quân khu đang yên đang lành đến xưởng phân bón hóa học.
Mấy chuyện này mình không nhớ rõ sao?
Xúi giục một Châu Di có tính là gì? Đó cũng là tự Châu Di không biết chừng mực ý tứ, cứ nhất định nhào lên người một người đàn ông đã có gia đình, là cô ta thích làm trà xanh đấy chứ?
Phải khiến tất cả bọn họ đều mất sạch danh dự mới tốt.
Châu Dung nhướn mày: “Xưa nay cháu ngoan ngoãn, bà cũng biết, nhưng cháu vẫn phải giúp bà khuyên Châu Di để con bé cách xa Tiết Minh Dực một chút. Năm đó lỡ cũng lỡ rồi, nói rõ Tiết Minh Dực không có duyên với nhà chúng ta. “
Lâm Uyển Tinh ra vẻ kinh ngạc nhìn bà ta: “Châu Di là?”