Chương 908: Không nể mặt 1
Nhưng Lâm Uyển Tinh muốn gả cho Cát Chính Hùng? Lâm Tô Diệp nghĩ thế nào cũng thấy buồn cười.
Lâm Uyển Tinh dựa vào quan hệ của Cát Chính Hùng đến quân khu tỉnh làm việc, mục đích này đã đạt được, hà tất phải tiến một bước báo đáp, muốn gả cho ông ta?
Bây giờ cô ta nói sao cũng là một phó chủ nhiệm của bộ phận tuyên truyền, công việc rất không tồi, tiền lương cũng không ít, nuôi hai đứa con rất thoải mái.
Cô ta vì muốn chuyển chính thức mà gả cho Cát Chính Hùng sao?
Bà Tiết cũng hơi kinh ngạc, thật lâu không động đũa, nhỏ giọng bảo: “Chậc chậc, hai chị em nhà này cũng giỏi thật.”
Lâm Tô Diệp nhắc nhở mấy đứa trẻ: “Cứ coi như không biết, cũng không được nói lung tung với ai.”
Bản thân cô không ngại ăn dưa xem trò vì dù sao cô với Lâm Uyển Tinh cũng không hòa hợp, cô ăn dưa xem trò thì đã sao, cũng không phạm pháp.
Cho dù tình tiết trong bộ phim truyền hình của cô có thật sự xảy ra hay không, thì Lâm Uyển Tinh trong cốt truyện cũng xem trò cười của nhà cô, dựa vào cái gì cô không thể xem của cô ta?
Không sai trái chút nào.
Đương nhiên, không thể cho các con tham gia cùng được.
Tiểu Lĩnh: “Có bí mật gì đâu ạ, hai người họ sắp kết hôn còn có thể lén lút được sao? Vậy không mời khách được chắc?”
Lâm Tô Diệp vừa định nói thì nhà bên cạnh truyền tới tiếng nức nở vừa tủi thân vừa tức giận của Đào Hồng Anh.
Đào Hồng Anh: “Cha, cha nói thế là có ý gì? Hóa ra cha ngại bọn con chướng mắt sao, nếu đã vậy chúng ta chia ra luôn đi.”
Cát Chính Hùng: “Nhìn bộ dáng nhỏ nhen này của cô đi, xưa nay tôi cũng coi cô như con gái ruột mà đối xử, ngược lại cô… ôi…”
Cát Chính Hùng vừa nổi giận đã phất áo bỏ đi, ra khỏi cửa đi về phía văn phòng.
Đào Hồng Anh gào lên: “Cha, hai người vẫn chưa đăng ký kết hôn đâu đó, cha phải tị hiềm, đừng có tới nhà cô ta!”
Cát Chính Hùng: “Nói vớ vẩn cái gì? Tôi tới văn phòng, cô cũng bình tĩnh lại đi, tuyệt đối đừng có tìm người ta gây sự, làm loạn lại không dễ nhìn đâu.”
Ông ta nói xong sải bước rời đi ngay, khi băng qua cổng nhà Lâm Tô Diệp còn đẩy nhanh bước chân.
Ông ta không hề cảm thấy có gì mất mặt cả, ở tuổi này có thể lấy được một cô vợ bé trẻ tuổi chứng tỏ ông ta có sức hút đấy chứ.
Ông ta vừa không dựa vào quyền hành cưỡng ép, vừa không dựa vào tiền bạc để dụ dỗ.
Ông ta là dựa vào sức hút của mình để chinh phục Lâm Uyển Tinh, cô ta cũng thích ông ta mới bằng lòng gả cho ông ta.
Phải nói lúc trước vào thành, có bao nhiêu lãnh đạo bốn năm, mươi tuổi vứt bỏ cám bã ở quê, lấy người phụ nữ chưa kết hôn trẻ tuổi khoảng hai mươi ở thành phố.
Người ta năm mươi lấy người hai mươi, còn ông ta hơn năm mươi tại sao không thể lấy một người phụ nữ tái giá hơn ba mươi tuổi?
Đào Hồng Anh vô cùng tức tối ngồi ở nhà khóc, muốn đi gọi điện cho chồng lại sợ người ta nghe được nói lời đàm tiếu, cuối cùng không còn cách nào khác đành chạy tới nhà Lâm Tô Diệp khóc lóc kể lể.
Cô ta nước mắt nước mũi tèm nhèm: “Bác ơi, Tô Diệp, mọi người nói xem thế này là chuyện gì cơ chứ? Từng này tuổi rồi còn nghĩ đến chuyện này thật sự không biết xấu hổ à.”
Bà Tiết cúi đầu rửa bát mà không đáp lời.
Lâm Tô Diệp thấy vẻ mặt khó chịu đó của Đào Hồng Anh không giống như cha chồng tìm bạn già mà càng giống như chồng mình tìm người thứ ba hơn.
Cô cũng không tiện nói gì, rót nước mật ong cho cô ta uống.
Đào Hồng Anh tu ừng ực ừng ực: “Cũng không phải cháu không cho cha cháu tìm, lớn tuổi rồi một mình cô đơn, tìm một người bạn già cũng rất vui, chúng cháu ủng hộ hai tay hai chân. Nhưng… nhưng cũng không thể tìm một người chênh lệch quá lớn như thế được, thế này không phải cho người ta đàm tiếu hay sao?”
Cô ta nhìn bà Tiết, lập tức cảm thấy bác gái này trông thích hợp hơn nhiều, hai nhà là hàng xóm, nếu cha chồng ở chung với bác gái, cô ta hoàn toàn đồng ý một trăm phần trăm.
“Lâm Uyển Tinh thật đúng là đồ qua cầu rút ván! Uổng công cháu tốt với cô ta như thế nhưng cô ta lại đâm cháu một đao mà không hề chớp mắt! Cháu coi cô ta như chị em, hừ, cô ta lại muốn làm mẹ chồng cháu! Hai người nói xem, thế này gọi là chuyện người làm sao?”
“Trước đây cả ngày tự thổi phồng mình kiên cường bao nhiêu, độc lập bao nhiêu, tài cán bao nhiêu, không dựa vào đàn ông bao nhiêu, không phải mấy cô liễu yếu đào tơ đó, nhưng kết quả thì sao? Chớp mắt cái đã tìm ngay lão thủ trưởng quyền cao chức trọng để gả rồi, thế này là gì? Là tự thải cứt rồi bốc cứt cho vào mồm chứ sao?”