Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 914 - Chương 914. Ai Biết Tất Cả Đều Không Như Ý!

Chương 914. Ai biết tất cả đều không như ý! Chương 914. Ai biết tất cả đều không như ý!

Chương 914: Ai biết tất cả đều không như ý!

Có Cát Chính Hùng bảo vệ sẽ không ai dám bắt nạt bọn họ nữa, sau này nó đi học, tòng quân hoặc là thi đại học cũng có chỗ dựa, hiển nhiên tốt hơn chỉ có mỗi mẹ rất nhiều.

Lúc này mẹ và Cát Chính Hùng kết hôn, tặng đến nhà bao nhiêu là đồ tốt.

Nó và em gái có quần áo mới, cặp sách mới, đồ dùng học tập mới, nó còn có hai đôi Warrior mới, mẹ cũng có hai đôi giày da mới.

Sau này bọn họ ở đây cũng sẽ không thiếu thốn gì cả, thứ mà nhà người khác có, bọn họ cũng sẽ có, nhà người khác không có thì bọn họ vẫn có!

Thật ra vốn có đám người Tần Kiến Dân và Tiết Minh Dực quan tâm, mẹ nó cũng không cần phải tái giá mà cũng không ai dám bắt nạt bọn họ, nhà bọn họ cũng sẽ không thiếu tiền, tương lai của nó cũng có chỗ dựa.

Nhưng ai kêu Lâm Tô Diệp dùng thủ đoạn châm ngòi ly gián, khiến chú Tần và chú Tiết quyết liệt xa lánh mẹ nó chứ?

Vốn sau khi cha qua đời, nếu mẹ và chú Tần ở bên nhau cũng rất tốt cơ mà.

Tần Kiến Dân vẫn chưa lập gia đình, không có con cái, nếu chú ấy và mẹ bên nhau vậy mình sẽ hiếu thuận với chú ấy, sau này cũng sẽ phụng dưỡng chú ấy đến cuối đời.

Ai biết tất cả đều không như ý!

Đều là do Lâm Tô Diệp giở trò xấu hết!

Bản thân cô ta hạnh phúc lại không muốn cho mẹ được sống tốt, là cô ta ép mẹ từng bước gả cho một lão già như Cát Chính Hùng.

Mẹ nói có người muốn đuổi bọn họ ra khỏi quân khu, ngoại trừ cô ta ra còn có thể là ai được nữa?

Lúc này nó nghe thấy ngoài cổng truyền tới tiếng xe Jeep, Toa Toa ở cách vách chạy bịch bịch ra ngoài đón cha về nhà đón lễ, giọng nói ngọt ngào trong trẻo và mềm mại của cô bé rất dễ nghe, gọi: “Cha, ông Cố bà Cố, cả cô út và chú đều tới, bọn con tưởng cha không về được nên đã ăn cơm trước mất rồi.”

Sau đó là giọng nói êm tai của Tiết Minh Dực: “Cha về nhà đón tết với mọi người.”

Cô gái nhỏ rất vui vẻ: “Cha, cha thật tốt!”

Trước đây khi ở bộ đội, Tiết Minh Dực cũng rất tốt với nó, Tần Kiến Dân cũng rất tốt với nó, phỏng chừng là vì cha cả.

Khi ấy Tiết Minh Dực nói chuyện với nó cũng có giọng điệu như vậy, có hơi nghiêm khắc, hơi lạnh nhạt, ngược lại không giống những người khác cười ha ha rất thân thiết như thế.

Mới đầu nó còn cảm thấy chú Tiết không nhiệt tình, nói chuyện với nó không thân thiết.

Bây giờ nghe anh nói chuyện với con gái cũng như vậy, nó lại thấy thoải mái, nhưng cũng càng lúc càng cảm thấy thiếu thốn khó mà nhịn được.

Nó nhớ về trước đây khi mà chú Tiết và chú Tần còn đối xử tốt với nó, nhưng quá khứ không thể quay lại được.

Trong lòng nó có buồn bã và bất bình không nói thành lời.

Tiết Minh Dực ở nhà bên cạnh bế con gái đi vào phòng, trong nhà ăn, người một nhà ngồi vây quanh một bàn.

Lâm Tô Diệp lấy hai tờ Đại Đoàn Kết ra, rất hào phóng nhét vào trong túi áo của Tiết Minh Dực, cười bảo: “Tiền tiêu vặt cho anh đấy, anh cứ thoải mái tiêu, phần còn lại em muốn góp, sau này sẽ mời anh đi ăn đồ Tây.”

Trong mắt Tiết Minh Dực ánh lên ý cười: “Được, anh sẽ đợi.”

Anh nằm xuống bên cạnh Lâm Tô Diệp, nhìn cô cười híp cả mắt, hàng mi cong dài vô cùng thu hút người nhìn.

Anh không nhịn được sáp tới hôn nhẹ một cái, thấp giọng hỏi: “Bên trường học thật sự không sao chứ?”

Lâm Tô Diệp hơi buồn ngủ, thì thầm: “Không có.”

Bàn tay to của Tiết Minh Dực xoa lưng áo cô, cô rơi nhanh vào trong giấc ngủ, anh hỏi: “Không nhận được thư tình sao?”

Lâm Tô Diệp: “… Không.” Sau đó cô ngủ mất.

Không?

Tiết Minh Dực chẳng thèm tin.

Anh vốn không nghĩ đến chuyện này vì dù sao kết hôn với vợ nhiều năm rồi, con cái cũng lớn tướng như vậy, tới học viện mỹ thuật học bổ túc người khác cũng biết thân phận của cô, chắc hẳn không có người nào to gan tày trời như thế.

Kết quả khi anh ta và Tần Kiến Dân nói chuyện điện thoại, Tần Kiến Dân nhắc nhở anh ta chú ý tới học viện mỹ thuật nhiều hơn, Lâm Tô Diệp không sao nhưng khó tránh khỏi có mấy người đàn ông gan to bằng trời nhòm ngó cô, đến khi đó sẽ viết thư tình, lén lút vẽ tranh chân dung gì đó, anh ta kêu Tiết Minh Dực đi đánh tiếng một chút.

Tần Kiến Dân nói anh ta tới thủ đô thấy nhiều hiểu rộng, học viên của học viện mỹ thuật và viện nghiên cứu hí kịch bên thủ đô này cho dù là nam hay nữ đều cởi mở hơn những sinh viên ở trường khác rất nhiều, bọn họ không những to gan mà còn rất nóng bỏng.

Tuy rằng bên ngoài đả đảo quan hệ nam nữ lung tung và các hành vi tương tự, nhưng cũng khó ngăn nổi người học nghệ thuật vô cùng lãng mạn.

Bình Luận (0)
Comment