Chương 920: Thư
Hai nhà làm hàng xóm, tuy rằng không thân thiết bao nhiêu nhưng cũng không trở mặt gì, thậm chí cũng có qua có lại giúp đỡ lẫn nhau.
Chung quy cũng chỉ là hàng xóm bình thường thôi.
Đào Hồng Anh: “Cô đặc biệt ở lại với tôi một lúc, tôi thật sự… vô cùng biết ơn. Cô nói xem tôi có thể nói được chuyện này với ai, ai nghe cũng nói là chuyện mừng cả.”
Cô ta lại lải nhải một thôi một hồi, không nhịn được bảo: “Cô xem đi, chắc chắn là xúi ông già giúp cô ta chuyển chính thức rồi.”
Vừa nổi giận cũng chẳng thèm gọi cha chồng nữa mà trực tiếp biến thành ông già luôn.
Lâm Tô Diệp ăn xong cơm, nghỉ ngơi cũng đủ rồi, cũng không cảm thấy buồn ngủ nữa nên chuẩn bị tới trường học.
Bà Tiết dọn dẹp xong nhà cửa đã cầm len tới bên thư viện khiêu vũ đan len, Lâm Tô Diệp khóa cửa nhà, đạp xe tới học viện mỹ thuật.
Vừa đến cổng học viện mỹ thuật, bảo vệ cười tủm tỉm đưa một lá thư cho cô: “Bạn học Lâm, thư… của cô.”
Ông ta nhận định là có người đưa thư tình cho Lâm Tô Diệp, trước đây cũng có người lén đặt ở phòng thường trực.
Lâm Tô Diệp hơi nhíu mày, nếu vẫn là thư tình vậy cô thật sự sẽ nổi giận đấy.
Cô nhận lấy nhìn, trên phong thư lại dán chữ in cắt trên báo hoặc là sách ra dán lên: Người nhận là Lâm Tô Diệp, nhưng người gửi, địa chỉ và dấu bưu điện đều không có.
Cô hỏi bảo vệ từ đâu tới, ai để vào, bọn họ lại cũng không có ấn tượng gì.
Bảo vệ cười bảo: “Mỗi ngày người qua người lại nhiều như vậy thật sự không dễ nói.”
Lâm Tô Diệp cầm thư lên nhìn dưới ánh nắng, lại không nhìn ra được manh mối gì cả.
Cô dắt xe đạp vào lán để xe, ngồi trên ghế đá bên cạnh bóc thư.
Mở giấy thư ra đã nhìn thấy chữ in dán bên trên, hình như cắt từ trên báo xuống.
Lâm Tô Diệp đọc mà nở nụ cười, thủ đoạn lúc đầu mình dùng để báo thù Lâm Uyển Lệ lại trở về đến tay mình à?
Thư nặc danh nói có một phóng viên báo quân vẫn luôn quyến rũ Tiết Minh Dực, thái độ của Tiết Minh Dực lại mập mờ, mượn cơ hội thủ trưởng mời ăn cơm để tiếp nhận phỏng vấn của cô ta, bây giờ còn định nhờ vả quan hệ điều phóng viên đó tới bộ quân sự, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Có người mơ mộng Tiết Minh Dực thì Lâm Tô Diệp tin, nhưng muốn nói thái độ của anh mập mờ còn muốn điều người khác tới bên cạnh mình để lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, vậy Lâm Tô Diệp cũng không tin chút nào.
Trước đây anh không thường về nhà, cô và anh không trao đổi sâu hơn nên khi Lâm Uyển Lệ tới cửa bịa đặt cô khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ, muốn tìm anh hỏi cho ra nhẽ.
Nhưng bây giờ Tiết Minh Dực bớt thời gian về nhà, không phải dẫn con đi rèn luyện thì chính là đi dạo, vẽ tranh với cô, buổi tối cũng chẳng thấy lạnh nhạt và chán ngấy tí nào.
Trước đây Đào Hồng Anh tận dụng mọi cơ hội cách hàng rào trêu chọc cô, nói cô và tham mưu Tiết kết hôn nhiều năm như vậy sao vẫn như keo như sơn, người không biết còn tưởng là cặp đôi mới cưới.
Ai lại rảnh thế nhỉ?
Sẽ không là kiệt tác của phóng viên đó đấy chứ?
Ngược lại cô biết có vài người thứ ba muốn soán ngôi chính cung, viết thư cho tình địch để tình địch biết sự tồn tại của mình. Nếu người vợ không chấp nhận sẽ làm loạn, ép chồng tỏ rõ thái độ lựa chọn, như vậy mình cũng tiện từ bỏ hơn, còn nếu không dám làm loạn thì nhịn, ngầm thừa nhận sự tồn tại của người thứ ba, như vậy người thứ ba cũng coi như là chính thức qua cửa.
Hôm kia Trương Khiết và Thái Tú Phương còn buôn dưa lê với cô, nói có một cô vợ cũng nhận được một lá thư tình như vậy, cãi nhau ỏm tỏi với chồng ở nhà, người chồng sống chết không chịu thừa nhận, người vợ lại không thể ly hôn nên chỉ có thể ngầm đồng ý.
Loại vấn đề về tác phong nam nữ này bây giờ chỉ cần không làm lớn, không ảnh hưởng đến cấp trên thì cũng chẳng ai thèm quản.
Có vài người đàn ông có chút quyền thế muốn khôi phục trạng thái tam thê tứ thiếp, chính sách không cho thì lén làm, tóm lại là ở bên ngoài nuôi không ít bồ nhí.
Đặc biệt là bây giờ đã khôi phục kỳ thi đại học, các trường đại học toàn là nữ sinh trẻ trung tươi tắn, còn có cả thanh niên trí thức sắp về thành.
Cơ hội tới đau mà chẳng có.
Cô bóp lá thư, lại nghĩ đến thư tình hoa thược dược kia cũng là thư nặc danh, giữa hai thứ này có liên quan gì không?
Cô nhét lá thư vào túi quần, hoàn toàn không nghĩ đến việc hỏi Tiết Minh Dực.
Cô chẳng thèm hỏi nhé!