Chương 934: Cảnh cáo 4
Cô ta theo bản năng sờ chiếc đồng hồ mới đeo trên cổ tay, chiếc đồng hồ này trước đây cho dù là Hồ Thành Hâm hay là chính cô ta cũng không mua được, bây giờ lại thoải mái đeo lên.
Lâm Tô Diệp cũng không có!
Cô ta cũng cảm thấy hơi bình tĩnh lại được rồi.
Tiết Minh Dực tạm biệt Mã Quốc Hoa lại rất lạnh lùng với Châu Di: “Xin lỗi, tôi không thể giúp được gì.”
Anh quay người định rời đi.
Châu Di sốt ruột, lập tức chặn anh, hai mắt trợn tròn lóe lên tia sáng tức giận: “Tiết Minh Dực, con người anh bị làm sao đấy! Quá mức vô tình rồi đấy!”
Mã Quốc Hoa vội hỏi: “Tiểu Châu, có hiểu lầm gì đó rồi chăng? Tiểu Tiết cũng không phải một người lạnh lùng vô tình đâu, cậu ấy là một người tốt.”
Châu Di bĩu môi, bảo với giọng nũng nịu: “Mã lão, mỗi lần tôi nói chuyện với anh ta, anh ta đều phớt lờ.”
Mã Quốc Hoa cười ha ha, đáp: “Tiểu Tiết có tính cách như vậy đấy.”
Tiết Minh Dực nhìn sắc trời, thật sự không còn sớm nữa, anh phải về nhà.
Châu Di lại chặn anh, mỉm cười xinh đẹp: “Tham mưu Tiết, có thể mượn dùng xe của anh đưa tôi về nhà được không?”
Mã Quốc Hoa vội nói: “Xe của sĩ quan tại ngũ phải chuẩn bị phục vụ cho thủ trưởng mọi lúc mọi nơi, không thể tùy tiện dùng. Tiểu Châu, đi nào, tôi tới bên hậu cần sắp xếp một chiếc xe đưa cô về nhà.”
Châu Di lại có hơi tức giận và không cam lòng, trừng mắt nhìn Tiết Minh Dực, hận anh là tên đầu gỗ, muốn nhào tới lắc cho anh tỉnh lại.
Tiết Minh Dực đi một bước lại đột nhiên nghĩ đến gì đó, lập tức dừng bước quay đầu nhìn Châu Di.
Tim Châu Di đập như trống, anh ấy nhìn mình rồi! Cô ta biết ngay, mình ưu tú như thế, lớn lên cũng rất xinh đẹp, nhiều đàn ông theo đuổi cô ta như vậy sao anh có khả năng không động lòng cho được!
Trước đây chắc chắn anh ngại vì thân phận đã kết hôn không thể tiếp cận cô ta, bằng không anh cần gì phải cố tình lạnh lùng?
Anh chỉ cần đối xử với cô ta bình thường như bao người khác là được.
Nhưng ánh mắt sáng ngời, lạnh lùng và sắc bén của Tiết Minh Dực lại khiến cô ta không khỏi sợ run người.
Tiết Minh Dực nhìn Châu Di, giọng nói bình tĩnh, lạnh nhạt lại không hề khách sáo chút nào: “Cô phóng viên này, cô nhiều lần cố tình tiếp cận tôi, điều này không thể không khiến tôi nghi ngờ động cơ của cô. Bây giờ tôi trịnh trọng nhắc nhở cô, một tuần tới đừng rời khỏi tỉnh, bộ phận chính trị quân khu sẽ phái người tới cửa điều tra tình hình của cô, tiến hành thẩm tra triệt để cô bất cứ lúc nào.”
Một người bình thường nào có dám dùng cơ thể xác thịt để chặn xe?
Bây giờ cô ta lại cố tình chỉ đích danh muốn ngồi xe của anh, lẽ nào là muốn tiến hành gây rối gì đó?
Thân là nhân vật đa mưu túc trí tại tập đoàn quân thứ ba, anh không thể không thận trọng, đề phòng bất cứ kẻ địch nào có khả năng lẻn vào và phá hoại!
Sau khi dựng nước, các bộ phận an ninh quốc gia và công an tìm hiểu nguồn gốc, từ các cơ quan, bộ đội thậm chí đến các công xưởng, trường học, thôn quê bắt được rất nhiều đặc vụ.
Năm đó tập đoàn quân mà bọn họ ở đã thanh lọc một lượt.
Cho dù mỗi một chiến sĩ nhập ngũ đều sẽ được điều tra bối cảnh nghiêm ngặt, nhưng mọi người đều là con người, mà người thì có thất tình lục dục, giữa chừng vẫn có khả năng phản bội hoặc bị người xúi giục lôi kéo.
Mấy cán bộ nắm giữ thực quyền như bọn họ dễ bị kẻ địch nhìn trúng nhất và đánh cắp tin tình báo từ chỗ bọn họ.
Nghiêm trọng nhất là cán bộ nắm thực quyền trong tay bị sa đọa biến chất, phản bội quốc gia theo địch.
Tuy rằng Châu Di là phóng viên báo quân còn là con gái nhà họ Châu, nhưng trừ phi làm thẩm tra chính trị chặt chẽ, bằng không cũng không có khả năng loại trừ khả năng.
Lỡ như cô ta là con cờ được chôn xuống khi bên đó rút lui ra hải đảo, lại phát triển ra đường dây mới thì sao?
Nếu cô ta không có mưu đồ bất chính vậy tại sao luôn rắp tâm tiếp cận mình?
Nghi ngờ đầu tiên của Tiết Minh Dực là cô ta muốn có được chiến lược sắp xếp của ba quân.
Ngoài cái này ra, anh không cảm thấy Châu Di có gì cần thiết phải tiếp cận anh hết!
Phỏng vấn? Không phải đã phỏng vấn rồi sao?
Còn có gì để phỏng vấn nữa? Nhiều lão anh hùng chân chính như thế còn chưa đủ cho cô ta bận rộn hay sao?
Lúc đầu ở công xã Hồng Tinh, Lâm Tô Diệp liên tiếp nhìn anh, phản ứng đầu tiên của anh cũng là cô có hơi đáng nghi, tại sao cứ luôn lén quan sát anh?
Nhưng lúc đó anh chỉ là một doanh trưởng, không cảm thấy mình quan trọng bao nhiêu.
Bây giờ anh là tham mưu trưởng rồi, không những nắm giữ sắp xếp chiến lược của một sư đoàn mà ngay cả phần lớn chiến lược sắp xếp của toàn bộ quân đoàn ba bọn họ đều có anh tham gia quyết định.