Chương 938: Sao trước đây em không nói với anh
Cô không nói nhưng Tiết Minh Dực lại hiểu được từ trong ngoài lời nói và từ vẻ mặt khóe mắt lông mày của cô, trước đó anh cũng gọi điện cho Lý Quế Trân hỏi thăm tình hình ở học viện mỹ thuật của Lâm Tô Diệp, thấy không có người nào bắt nạt cô, biết cô sống rất tốt, không ai bắt nạt, anh cũng yên tâm, còn mời Lý Quế Trân đừng nói với Lâm Tô Diệp chuyện anh gọi điện.
Trước đó anh gọi điện hỏi thăm, Lý Quế Trân nói Chu Tiểu Quyên chỉ là một học sinh bình thường, không có xung đột gì với Lâm Tô Diệp và bạn cùng lớp, lúc này đột nhiên lại tới bệnh viện tâm thần?
Bàn tay to của Tiết Minh Dực vuốt tấm lưng trơn mịn của cô: “Có phải em quên nói với anh chuyện gì rồi không?”
Trước kia Lâm Tô Diệp sợ anh lo lắng nhưng bây giờ Chu Tiểu Quyên đã bị bắt lại hiển nhiên không có gì phải sợ nữa, cô nói lại đơn giản ân oán giữa Chu Tiểu Quyên và Hoàng Hiển Ninh lại: “Bị người như thế quấn lấy cũng thật đáng sợ.”
Tiết Minh Dực hơi nhíu mày: “Sao trước đây em không nói với anh?”
Lâm Tô Diệp: “Lúc trước cô ta cũng không phát điên, ai biết hôm nay chịu kích thích gì nữa.”
Mới đầu hai người còn nói chuyện đứng đắn, sau đó bắt đầu nhỏ giọng lầm bầm không đứng đắn nữa.
Lâm Uyển Tinh lại đang nói với Cát Chính Hùng chuyện giúp điều động công tác cho Châu Di.
“Châu Di, anh cũng từng gặp vài lần rồi, năng lực công việc vô cùng xuất chúng, nhiệt tình làm việc theo đuổi tiến bộ, từ nhỏ đã tôn sùng quân nhân, một lòng muốn vào bộ đội góp sức.”
Cát Chính Hùng: “Được, anh cảm thấy cô gái này rất không tồi.”
Lâm Uyển Tinh: “Vậy anh có thể giúp cô ấy, để cô ấy tới làm việc tại bộ tư lệnh quân đoàn ba thuộc quân khu lớn bên này được không? Năng lực làm việc của cô ấy xuất chúng, chắc chắn có thể đảm nhiệm bất cứ công việc gì.”
Cát Chính Hùng cười ha ha: “Chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề.”
Vốn chỉ là chút chuyện nhỏ, một câu nói của ông ta có thể quyết định xong, nhưng lại khó ngăn nổi Tiết Minh Dực nhúng tay vào.
Tiết Minh Dực kêu Trịnh Viện Triều nói với chủ nhiệm Khưu điều tra bối cảnh của Châu Di nhanh nhất có thể, phải vô cùng chi tiết và toàn diện mới được.
Cát Chính Hùng nghe Tiết Minh Dực cho người đi điều tra bối cảnh của Châu Di còn rất mừng rỡ, tưởng anh đang giúp hoàn thành kiểm tra chính trị, trực tiếp đòi Châu Di tới đây.
Kết quả kiểm tra chính trị xong, Châu Di không có vấn đề nhưng bộ quân sự cũng không điều cô ta tới.
Buổi tối Lâm Uyển Tinh lại giục Cát Chính Hùng, ông ta còn đang bối rối đây.
Cát Chính Hùng: “Tham mưu tiết điều tra bối cảnh của cô ta không phải vì muốn điều cô ta qua sao?”
Ông ta tự cho là đúng, tưởng rằng Tiết Minh Dực muốn trung hòa mối quan hệ giữa vợ và nhân tình, đây cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.
Lâm Uyển Tinh: “Hình như tham mưu Tiết có chút hiểu lầm về cô ấy nên mới đặc biệt điều tra cô ấy, nhưng Châu Di là người nhà họ Châu, là con gái sinh trưởng ở tỉnh thành có thể có vấn đề gì được?” Cô ta thở dài: “Em cũng coi như nhìn cô ấy lớn lên, cô ấy có vấn đề vậy em còn có vấn đề lớn hơn.”
Cát Chính Hùng: “Đừng nói lung tung, để anh hỏi thử xem thế nào.”
Ngày hôm sau ông ta gọi điện cho bộ tư lệnh quân đoàn ba, hỏi tại sao không thể điều Châu Di tới, dù sao năng lực công việc của cô ta cũng xuất sắc, lại có thể chịu khổ cực, là một phóng viên tốt.
Bộ tư lệnh quân đoàn ba đưa ra đáp án: Hội nghị kết nạp đảng viên mới của bộ quân sự không thông qua, không đáng thuyên chuyển.
Cát Chính Hùng cũng nóng tính, chỉ chút chuyện nhỏ như thế lại không nể mặt ông ta? Cũng đừng quên ông ta tọa trấn tại quân khu tỉnh, quản vật tư quân bị bên này đấy nhé.
Quân khu tỉnh thuộc quân khu lớn, nhưng bọn họ cũng là đơn vị ngang cấp với quân đoàn một, hai và ba, toàn bộ đều thuộc quản lý của bộ tư lệnh quân khu lớn, giữa các bên không ai quản được ai.
Vậy vật tư quân bị của quân đoàn ba cũng dựa vào bên quân khu tỉnh cung cấp chứ sao.
Tuy rằng vật tư đều làm dựa theo quy định nhưng nếu ông ta hơi làm khó một chút, khiến bọn họ không thể dễ dàng lấy được vật tư mà phải chạy thêm vài vòng, hoặc là vật tư túng thiếu để cho người khác trước chứ không cho quân đoàn ba bọn họ, chuyện này có thể nhỏ có thể lớn nhưng lại không sai chút nào.
Ông ta tin quân đoàn ba không có khả năng không hiểu mối quan hệ lợi hại nặng nhẹ này.