Chương 950: Hay là cháu đi chung với hai người nhé
Đương nhiên cho dù đối phương có tốt bao nhiêu thì Tần Kiến Dân vẫn duy trì khoảng cách với người ta, nam nữ khác biệt mà.
Cố Ngưng: “Bảo Nghi, tham mưu Tần không qua đâu, cháu ở đây ăn cơm đi.”
Cố Bảo Nghinh vừa nghe được đã bật cười: “Vậy cũng được, lát nữa cô út nói với cha cháu một tiếng nhé.”
Cố Ngưng: “Ừm.”
Cố Bảo Nghi nhìn Tần Kiến Dân và ông ba đánh cờ một lúc, không nhịn được mới chỉ chiêu cho Tần Kiến Dân, vì là chiêu thối nên hiển nhiên Tần Kiến Dân chẳng thèm nghe theo.
Đợi anh ta thua rồi, cô ta nói với vẻ tiếc hận: “Nếu vừa rồi anh nghe em thì tốt rồi, nghe em là thắng rồi còn gì.”
Tần Kiến Dân làm bộ nhường cô ta: “Cô tới đi?”
Nghe lời cô sống không quá năm bước.
Cố Bảo Nghi vội xua tay, cười bảo: “Vẫn nên để anh chơi đi.”
Lúc ăn cơm đột nhiên bác ba Cố nhớ tới gì đó, hỏi Cố Ngưng: “Con gái, con đi máy bay hay tàu hỏa”
Cố Ngưng rót một chén rượu nhỏ cho ông ta, phần còn lại cất đi: “Tàu hỏa ạ.”
Bác ba Cố: “Vừa vặn đi qua tỉnh, tới thăm nhà chú năm của con luôn.”
Cố Ngưng: “Được ạ, vừa hay con cũng có ý định này.”
Bác gái ba: “Tiểu Tần, chắc cháu cũng sẽ tới nhà Tiểu Tiết đúng không?”
Tần Kiến Dân không hề nói dối: “Đúng ạ.”
Bác ba Cố: “Vậy vừa hay, cháu đi chung với con gái chú đi, dọc đường cũng tiện quan tâm nhau.”
Tần Kiến Dân: “Nếu cùng đường thì nhất định rồi ạ.”
Đôi mắt của Cố Bảo Nghi lóe lên, cười bảo: “Cô út, hay là cháu đi chung với hai người nhé?”
Cố Ngưng: “Không phải cháu cần đi học sao?”
Lúc trước Cố Ngưng cũng có thể thi đại học nhưng cô ta chủ công vào phương diện quân sự, trước đó học bổ túc khá nhiều, bây giờ lại học đại học cũng sẽ không học được nhiều hơn, vẫn là ở bộ đội rèn luyện càng thích hợp hơn.
Cố Bảo Nghi cười đáp: “Dù sao chương trình học của cháu cũng nhẹ, xin nghỉ vài ngày đi thăm người thân cũng rất tốt mà.”
Bác gái ba bảo: “Bảo Nghi, cháu vẫn nên chú trọng vào việc học, muốn chơi thì đợi nghỉ hè hãy đi.”
Đầu tháng bảy cho nghỉ hè, có cả tháng đủ để chơi rồi.
Cố Bảo Nghi liếc mắt nhìn Tần Kiến Dân, cắn đũa không nói gì cả.
Tần Kiến Dân cũng sẽ không lên tiếng thay cô ta, anh ta không thích đồng hành với kiểu cô gái trẻ chưa có bao nhiêu kinh nghiệm sống này cho lắm, đến khi đó cũng rách việc.
Cố Ngưng người ta có thể tự lập ở mọi phương diện, trên cơ bản không cần người khác giúp đỡ.
Hiển nhiên anh ta chưa từng nghĩ Cố Bảo Nghi vì đặc biệt tạo ra nhiều cơ hội nói chuyện ở trước mặt anh ta, cho nên lúc ăn cơm cũng phải làm phiền người kêu người ta lấy cho cô ta cái này, lấy cho cô ta cái kia.
Chào hỏi nhà họ Cố xong, Tần Kiến Dân tạm biệt, có thế nào cũng không chịu ngủ lại.
Cố Ngưng cũng không ở nhà mà nhờ xe anh ta rời đi.
Trước khi cô ta lên xe, Cố Bảo Nghi không nhịn được lại kéo cô ta lén nói chuyện riêng lần nữa: “Cô út, cô giúp cháu thử tham mưu Tần đi mà.”
Cố Ngưng: “Cô đang cố gắng thử đây, nhưng hy vọng không lớn đâu, con người anh ta cũng nhạt nhẽo lắm.”
Lần đầu tiên Cố Bảo Nghi gặp được Tần Kiến Dân đã thích anh ta luôn rồi, cảm thấy anh ta tuấn tú tiêu sái, ôn hòa như ánh mặt trời, khiến người nhìn vào mà thấy thoải mái, nếu như gả cho một người đàn ông như vậy, cả đời cũng sẽ không nhàm chán cô đơn.
Tuy rằng lớn hơn vài tuổi nhưng cũng không thành vấn đề.
Cô ta từng tìm Cố Ngưng nhờ giúp giới thiệu, nói ánh mắt tham mưu Tần nhìn cô ta cũng rất đặc biệt, nói không chừng có ý với cô ta.
Khi ấy Cố Ngưng vừa mới có hiểu lầm với Tần Kiến Dân xong, đang lúc có thành kiến với anh ta, vừa nghe ý của cháu gái, không ngờ mới gặp anh ta đã liếc mắt đưa tình với cô gái trẻ lại còn giả bộ đứng đắn.
Lần này cô ta càng có ý kiến với Tần Kiến Dân hơn, lén gặp mặt vốn là muốn giúp cháu gái thăm dò, kết quả cứ mở miệng là lại nói bóng nói gió.
Sau này tiếp xúc nhiều rồi, hiểu cũng nhiều hơn, cô ta lại cảm thấy anh ta vô cùng lợi hại, là một vị tham mưu xuất sắc. Lúc hai người làm việc chung phối hợp rất ăn ý, cô ta cũng học được rất nhiều từ anh ta.
Vốn có thể cởi bỏ hiềm khích trước đây nhưng cô ta cũng không biết tại sao, xưa nay mình ôn hòa thân thiện với người khác, chỉ cần ở riêng với Tần Kiến Dân là không nhịn được muốn phun nọc độc vào anh ta.