[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 110 - Chương 110: Mua Đồ (3)

Chương 110: Mua Đồ (3) Chương 110: Mua Đồ (3)Chương 110: Mua Đồ (3)

Giai Tuệ muốn tăng cường mối quan hệ tình cảm với Hắc Đản, không phải tất cả trẻ con đều thích đi chơi sao, trong lúc Triệu Đông Lâm đang họp, cô dẫn Hắc Đản đi dạo xung quanh là được.

Đứa trẻ được bốn tuổi, đúng là thời điểm ham chơi, khi nghe Giai Tuệ nhắc đến, trong lòng Hắc Đản là muốn đi, chỉ là cậu ấy ngại ngùng và không dám nói ra thôi.

"Vậy cùng nhau đi đi."

Giai Tuệ tự nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ của Hắc Đản, tay của cô ấm áp và mềm mại, Hắc Đản sau khi nắm lấy bàn tay liền ngẩn ngơ, khiến cậu nhớ đến mẹ của mình trong trí nhớ, người cũng từng dắt lấy tay cậu, ôm lấy cậu hát như thế này.

Uông Mai ra đi khi Hắc Đản mới được hơn ba tuổi, bây giờ đã được hơn nữa năm, trí nhớ của trẻ nhỏ cũng không khắc sâu lắm, Hắc Đản chỉ biết nó có mẹ và bà đã ra đi, đối với dáng vẻ của mẹ mơ hồ đến không nhớ rõ, trong tay ấm áp, cậu ngẩng đầu nhìn lên vừa vặn trông thấy ánh mắt tươi cười của của Đổng Giai Tuệ so với hình ảnh người mẹ trong trí nhớ rất giống nhau.

Triệu Đông Lâm lái xe đạp, Giai Tuệ ngồi phía sau xe, Hắc Đản ngồi trên khung xe, lảo đảo lắc lư đi lên thị trấn.

"Anh đi đến xã, sau khi em mua đủ đồ vật thì đến đây đợi anh."

"Được."

Đổng Giai Tuệ sờ đầu Hắc Đản và nói với cậu: "Hắc Đản, con tạm biệt ba đi."

Hắc Đản nhìn Triệu Đông Lâm nhưng không mở miệng, Đổng Giai Tuệ phát hiện Hắc Đản là đứa trẻ quá hướng nội, nhìn vào mắt của cậu bé, rõ ràng là cái gì cũng đều hiểu rõ, nhưng chỉ là không nói lời nào, Giai Tuệ đã từng hỏi qua Mỹ Hương, cô ấy nói Hắc Đản trước đây không phải như vậy, là từ khi Uông Mai rời đi mới không thích nói chuyện. Cô không biết sau khi Uông Mai đi đã xảy ra chuyện gì, nhưng đây thực sự là một sự đả kích rất lớn đối với Hắc Đản.

"Vậy anh đi trước đi, không nên đến họp muộn."

Triệu Đông Lâm cũng sờ sờ đầu Hắc Đản sau đó đạp xe rời đi, Giai Tuệ dẫn Hắc Đản đứng đó một lúc rồi mới xoay người, kéo tay Hắc Đản đi vào Hợp tác xã Cung Ứng và Tiếp thị.

Trước khi ra khỏi cửa, Trương Xảo Nhi cầm ba phiếu và hai mươi đồng tiền đưa cho Giai Tuệ, bởi vì đây là việc chính nên Giai Tuệ đi thẳng đến quầy bán vải.

Thời đại này các loại vải chủ yếu là chất liệu đơn giản, có màu đen, xanh lam, vàng, xanh lá là màu sắc phổ biến, màu xanh lam được chia ra làm màu xanh lam nhạt, xanh lam đậm và màu xanh đen, màu vàng được chia thành màu vàng nghệ và màu vàng đất, màu xanh lá chính màu xanh trong đồng phục quân đội đang sử dụng, màu sắc khác không phải không có nhưng không có quá nhiều sự lựa chọn.

Trước đây ở nông thôn sử dụng loại vải sợi bông, nhưng những năm gần đây thịnh hành sử dụng vải bằng sợi tổng hợp.

Vào thời đại cung ứng có kế hoạch, mọi người muốn mua vải phải mua bằng phiếu vải, phiếu vải chỉ có một nhà cung cấp và mỗi năm mỗi người chỉ được mua ba thước.

Ba thước vải một năm còn chưa đủ may một bộ quần áo, biện pháp giải quyết lúc ấy là người có tiền mua phiếu ở chợ đen, còn người nghèo mua lại vải quay, vải quay là vải vụn được đạp nát ra sau đó một lần nữa quay lại thành vải. Mà sự xuất hiện của sợi tổng hợp đã giải quyết được vấn đề này, chính vì nó bền nên người trong một gia đình có thể gom phiếu lại, liền có thể đáp ứng được nhu cầu muốn may gấp một bộ quần áo cho một thành viên gia đình, đủ cho một người mặc được mấy năm, giải quyết được nhu cầu cơ bản nhất của mọi người là ăn no, mặc ấm.

Sợi tổng hợp có độ thoáng khí kém và thuộc về hàng sợi hóa học, tuy nhiên ở thời đại này đây là một loại vải rất ưa chuộng, vải này dễ may đồ, không cần phải ủi mà cũng khó phai màu, màu sắc so với vải sợi bông sáng hơn một chút.

Đổng Giai Tuệ chọn một loại vải sợi tổng hợp thật tốt cho hai người lớn tuổi trong nhà, còn trẻ con là loại vải sợi bông tự nhiên thuần túy rất thoải mái, Triệu Đông Lâm quanh năm bốn mùa đều mặc quân phục, mặc khác về phần Triệu Đông Hà và Trịnh Nguyệt Phân, Đổng Giai Tuệ nghĩ không cần thiết phải chuẩn bị cho họ.

'Ây da, đây không phải là Đổng Giai Tuệ sao?"

Đổng Giai Tuệ đang nghiêm túc không biết lựa chọn như thế nào, nghe thấy phía sau có ai đó gọi cô, cô quay đầu nhìn lại, thì ra đó là Hồng Đào người quen của cô ờ thôn Đại Vũ.

"Cô lên thị trấn mua vải à?"

Hồng Đào tươi cười đi tới, nhìn Đổng Giai Tuệ rồi lại nhìn Hắc Đản đi theo đằng sau Đổng Giai Tuệ, sờ sờ đầu Hắc Đản nói: "Đây là con trai cô sao?"

Hồng Đào biết Đổng Giai Tuệ đã kết hôn và trở thành mẹ kế, cô ấy là một người có tính tình sảng khoái, có chuyện gì nói thẳng, cũng không có né tránh chuyện này.

"Đúng vậy, đây là con trai tôi."

Đổng Giai Tuệ hào phóng thừa nhận, còn cúi đầu cười với Hắc Đản.
Bình Luận (0)
Comment