[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 145 - Chương 145: Loạn Nhà (1)

Chương 145: Loạn Nhà (1) Chương 145: Loạn Nhà (1)Chương 145: Loạn Nhà (1)

"Thật ạ? Con vừa bế con người ta đã bị tiêu chảy rồi?"

"Con đừng có không tin, nghe mẹ không sai đâu."

"Vâng, con nghe lời mẹ."

Dù sao cô cũng sẽ không chủ động bế con nhà người ta, con nhà mình còn bế không đủ đây.

Trương Xảo Nhi thấy con dâu khéo léo hiểu chuyện như vậy cũng yên lòng, thật ra người lớn thích con cái vâng lời, gặp được một người, mình nói một câu, mà người ấy đã đối lại mười câu tám câu, nhất định trong lòng sẽ khó chịu.

Mỹ Hương hòa bột, cán bột, Trương Xảo Nhi nấu cơm, Giai Tuệ giúp nhặt rau, 11 giờ, Trịnh Nguyệt Phân trở về, giờ cô ta là bà bầu, trong đội rất săn sóc cô ta, không cần cuốc đất, giúp vài việc là được, buổi sáng Trịnh Nguyệt Phân bóc lạc ăn ở bờ ruộng, đã có người trong đội bất mãn.

"Người ta có thai rồi, sáng sớm mẹ chồng cô ta còn đánh tiếng với đội trưởng đấy."

"Xì, ai mà chưa có bầu chứ, người khác có bầu cũng chả õng eo thế này, lúc tôi có mang Đông Tử còn gánh nước xuống mạ đây này."

"Cô chưa nghe người ta nói à, hôm qua ăn một bữa mì riêu, sáng nay ăn bánh ngô nhân rau hẹ, người ta gả được cho nhà tốt, cô bì thế nào được với người ta."

"Còn chẳng phải hưởng sái từ anh chồng cô ta sao, ai bảo chị dâu cô ta không thể sinh chứ."

Cái tốt đều để cô ta hưởng hết rồi.

Trịnh Nguyệt Phân về đến nhà thì ngửi thấy mùi mì riêu, trong không khí còn phảng phất mùi thịt, lòng cô ta vui sướng, không ngờ tối qua ăn mì riêu, hôm nay lại làm cho cô ta, mẹ chồng lại còn đặc biệt mua thịt về, có thể thấy rất xem trọng đứa nhỏ trong bụng mình.

"Mẹ, hôm nay mẹ lại nấu mì riêu cho con sao?"

Mỹ Hương liếc cô ta, mỳ trắng trong nhà chẳng còn bao nhiêu, chỉ đủ cho một người ăn thôi, cô ấy chỉ nấu cho chị dâu cả, chắc chắn không còn phần cho chị dâu thứ, trừ phi chị dâu cả ăn thừa lại, nhưng dù thừa lại cũng không đủ cho chị dâu thứ, hôm qua chị dâu thứ đã ăn hết tận hai bát liền.

"Đây là của chị dâu con, nó cũng có thai rồi, anh cả con mua thịt vê, đợi lát nữa con ăn thêm vài miếng thịt đi."

Trịnh Nguyệt Phân không thể tin nổi trợn trừng mắt: "Đổng Giai Tuệ có thai rồi!"

Cô ta cố ý đúng không, hôm qua mình vừa thông báo mang thai, hôm nay Đổng Giai Tuệ cũng có bầu rồi, đang định đấu với mình sao?

Trịnh Nguyệt Phân tức giận thật, cô ta tưởng Đổng Giai Tuệ cố ý gây sự với cô ta.

Một ngày trước mình vừa nói mang thai xong, ngày hôm sau Đổng Giai Tuệ cùng nói theo, lại còn ăn mì riêu tối qua mình ăn, cô ta còn lâu mới tin Đổng Giai Tuệ không cố ý!

Càng khiến người ta tức hơn là gì, Đổng Giai Tuệ mang bầu thì tốt rồi, một miếng mình cũng không được ăn.

Con người ta lúc tức giận thì IQ và EQ đều giảm mạnh và sẽ làm ra rất nhiều việc vô lý, Trịnh Nguyệt Phân nghĩ mẹ chồng thiên vị, cũng chẳng giữ mồm giữ miệng, nói hết những điều trong lòng ra.

"Mẹ, mẹ không thể thiên vị chị dâu thế được, con cũng đang có thai mà sao không thể mang cho con một phần chứ, cùng là con dâu, sao có thể đối xử khác biệt vậy được!"

Tối qua ăn hai bát cô ta còn chưa đã mồm, hơn nữa khẩu vị, càng ăn đồ ngon thì nó càng tốt, dù sao gả cho nhà họ Triệu mấy năm nay, khẩu vị của Trịnh Nguyệt Phân đã trở nên kén chọn hơn rồi, thỉnh thoảng về nhà mẹ đẻ, cô ta còn chẳng ăn được đồ trong nhà mình nữa.

Xưa nay Trịnh Nguyệt Phân chưa từng nói với mẹ chồng như vậy, câu nói này không khác gì vạch trần ra.

Dù thế nào Trương Xảo Nhi cũng không ngờ được, chỉ là một bát mì mà con dâu thứ lại gán cho mình thiên vị, trời đất chứng giám, mình thật tâm đối xử với nhà con dâu thứ, chuyện gì cũng nghĩ cho nhà nó, có thiên vị cũng là thiên vị nhà con dâu thứ.

Lại nói chuyện hôm nay không phải cố ý không làm cho nó, là do trong mà thật sự đã hết mì rồi, bà ấy quá vui mừng vì con dâu cả mang bầu, thương con dâu cả tối qua miệng thèm mà không được ăn, nên mới bảo Mỹ Hương nấu cho con dâu cả.

"Nguyệt Phân, con nói năng phải đúng với lương tâm chứ, bà mẹ chồng này có khi nào cắt bớt đồ ăn của con chưa? Bát mì hôm nay là vì trong nhà chỉ còn lại ít mì, tối qua con đã ăn rồi mới không chuẩn bị cho con, lại nói, anh cả con mua thịt từ trên trấn về, có thịt còn chưa được à, con âm ï cái gì?"

Vào thôn tùy tiện hỏi xem, nhà nào có thức ăn như nhà mình chứ tháng nào cũng có thể ăn hai bữa thịt, nhà người ta chỉ Tết đến mới được ăn mà thôi.

Bấy giờ Trịnh Nguyệt Phân mới tỉnh táo lại, biết mình sai, nhưng cô ta là người ngang ngạnh, sai cũng không nhận, cô ta đang muốn coi như chưa có chuyện gì xảy ra mà trở về phòng, Triệu Đông Hà đã về, Triệu Mãn Trụ cũng cõng một sọt đầy cỏ tươi, sau lưng có hai đứa nhỏ tay cầm cành lau đi theo.
Bình Luận (0)
Comment