Chương 146: Loạn Nhà (2)
Chương 146: Loạn Nhà (2)Chương 146: Loạn Nhà (2)
Triệu Đông Hà vừa vào đến sân đã nhận thấy bầu không khí bất ổn, anh ta đi tới cạnh bờ giếng, vừa rửa tay vừa hỏi: "Sao thế này?"
Triệu Mãn Trụ cũng đặt sọt cỏ xuống nhìn sang.
Trương Xảo Nhi vốn chưa nguôi giận, lại thấy con dâu thứ hai trưng ra vẻ mặt chưa có chuyện gì, bà quay đầu nói với con trai thứ: 'ÐĐông Hà, bây giờ cô vợ này của con càng lúc càng vô lý, hôm nay vì một bát mì mà so đo tính toán với mẹ, bảo mẹ không công bằng, mẹ lại muốn hỏi, thế nào mới là công bằng, toàn bộ đồ ngon đồ tốt trong nhà đều phải cho mình nó dùng hay gì? Nó vào nhà mình mấy năm nay, người mẹ chồng này còn chưa được hưởng tí phúc nào của nó, nhìn từ trong ra ngoài thật chả giống người gì hết."
Triệu Đông Hà chỉ biết im lặng lắng nghe, tuy không biết Trịnh Nguyệt Phân lại làm ra chuyện "tốt" gì rồi, nhưng có thể khiến một người tốt tính như mẹ anh ta tức giận thì chắc hẳn không phải chuyện nhỏ.
Triệu Đông Hà liếc Trịnh Nguyệt Phân, nghiến chặt răng hàm.
"Mẹ, mẹ đừng giận, giận vào hại thân, không đáng đâu, con vừa mới về, cũng chưa biết đã xảy ra chuyện gì."
Trương Xảo Nhi lười mở miệng, nghiêng đầu gọi con gái đang cán bột trong bếp ra.
"Mỹ Hương, con nói đi, nói cho anh hai con nghe."
Mỹ Hương dạ vâng, kể hết mọi chuyện, nghe thấy việc Giai Tuệ cũng có thai rồi, Triệu Đông Hà và Triệu Mãn Trụ đều bất ngờ, dù sao thì mọi người đều tưởng Giai Tuệ không thể sinh nở, ban đầu Triệu Đông Lâm chỉ nói chuyện này cho Trương Xảo Nhi thôi, những người khác trong nhà không hề hay biết.
Lúc Mỹ Hương nói, Trịnh Nguyệt Phân định mở miệng cãi nhưng bị quát im miệng.
"Mẹ, chuyện này là cô ấy sai, Trịnh Nguyệt Phân, em làm sao thế hả, còn không mau qua xin lỗi mẹ đi."
Triệu Đông Lâm vốn đang ở trong phòng với Giai Tuệ, từ khi Trịnh Nguyệt Phân trở về rồi gây ầm, anh đã nghe thấy, vẫn luôn cau mày đứng bên cửa sổ.
Trong nhận thức của anh, đàn ông không nên gây sự với phụ nữ, anh không thể cãi vã với phụ nữ được, do đó rất nhiều thời điểm, đối phương vô lý nhưng anh cũng chẳng muốn tranh cãi.
Nhưng bây giờ, sự việc không hề hòa hoãn khi mình và vợ nhún nhường, mà ngược lại càng lúc càng gay go, điều này khiến Triệu Đông Lâm cảm thấy bất mãn.
Trong sân, Triệu Đông Hà bảo Trịnh Nguyệt Phân xin lỗi, Trịnh Nguyệt Phân đỏ bừng mặt, cúi đầu không động đậy gì, Triệu Đông Hà tức đến muốn đánh người, nhưng kiêng dè tốt xấu gì cô ta cũng là bà bầu nên lại không đánh được.
Trương Xảo Nhi thấy dáng vẻ của người con thứ, lòng càng bực bội, nói thằng hèn, đến nói cũng nhát chẳng chịu nói, đúng là hết thuốc chữa rồi.
"Được, coi như tôi nhìn rõ rồi, lương tâm của vài người đã quăng cho chó gặm rồi, bất kể người khác làm bao nhiêu đều bị oán trách, hôm nay nể cô là bà bầu nên không so đo với vô, vê sau cô tự mà lo đi."
Nói xong, Trương Xảo Nhi đi về phòng, thật sự là tức điên lên được.
Trịnh Nguyệt Phân nghe mẹ chồng nói vậy thì không chỉ không lo lắng mà còn hơi đắc ý, cô ta đã sớm biết, chỉ cân trong bụng mình có con, chắc chắn người khác sẽ không làm gì cô ta, hôm nay mẹ chồng tức giận, hai ngày nữa là quên thôi.
Triệu Đông Lâm lắc đầu, nghĩ đến đêm qua vợ mình thèm ăn mà chỉ có thể nhẫn nhịn, cô em dâu này quá là ngang ngược hống hách.
Anh đút tay vào túi quần bước ra, đứng cạnh thằng em trai.
"Đông Hà, nhà cửa ầm ï cả ngày như thế không phải là cách, dù trong lòng em dâu bất mãn điều gì thì ít nhất cũng phải tôn trọng cha mẹ. Hơn nữa, nếu em dâu có ý kiến với đồ ăn thức uống trong nhà, hay là xây một cái bếp bên ngoài, muốn ăn gì thì tự nấu, việc của mẹ để anh làm, về sau lương thực thu nhập của các em đều do các em tự quản lý, như thế chắc sẽ không ý kiến nữa."
Triệu Đông Hà vừa nghe lời này thì lòng phát hoảng, đây là lần đầu tiên anh cả nói nặng lời với anh ta, về cơ bản thì chia bếp chẳng khác gì chia nhà.
Trịnh Nguyệt Phân cũng hoảng sợ, lương thực và thu nhập đều cho bọn họ, nhưng lương thực và thu nhập của hai vợ chồng họ ít ỏi, chẳng là gì so với mức lương 65 đồng một tháng của anh cả.
Không sai, tiền lương một năm sau Triệu Đông Lâm tăng thêm 3 đồng, giờ đã là 65 đồng, năm ngoái thu nhập một năm cả nhà kiếm được cũng chỉ là 200 đồng thôi!
"Anh, anh đừng giận, cô ấy chỉ là đầu óc không suy nghĩ, giờ chắc chắn biết sai rồi."
Nói rồi, Triệu Đông Hà trừng Trịnh Nguyệt Phân, trong mắt lộ rõ sự cảnh cáo và nghiêm khắc.
"Trịnh Nguyệt Phân, cô xem cô âm ï cả ngày, làm trong nhà ngột ngạt, khiến mẹ và anh cả tức giận thế nào rồi đây này, xin lỗi mau."
Bấy giờ Trịnh Nguyệt Phân mới hoàn hồn, biết anh cả giận thật, nếu tách bọn họ ra thì quá là bất lợi, vê sau đừng nói là thịt kho tàu, mì riêu, sợ rằng cơm có no không cũng là vấn đề, trong bụng mình còn có một đứa bé, nuôi thêm một miệng ăn thì càng phải chỉ nhiều tiền.