[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152: Nói Chuyện Chia Nhà (1)

Chương 152: Nói Chuyện Chia Nhà (1) Chương 152: Nói Chuyện Chia Nhà (1)Chương 152: Nói Chuyện Chia Nhà (1)

Giai Tuệ buông cây gậy trúc xuống đi tới, không chỉ sắc mặt Triệu Đông Lâm khác thường, mà Hắc Đản cũng cúi đầu không nói lời nào, Giai Tuệ còn tưởng là Hắc Đản phạm sai lầm gì khiến Triệu Đông Lâm tức giận, muốn lên trước khuyên vài câu chớ so đo với trẻ con, lại thấy Trịnh Nguyệt Phân loăng quăng đi vào.

Triệu Đông Lâm gật đầu với Giai Tuệ, ra hiệu mình không sao, quay đầu nhìn về phía em gái đứng bên cạnh hỏi: "Cha mẹ có ở nhà không? Gọi cha mẹ tới, anh có lời muốn nói."

"A, mẹ mệt mỏi, đang nằm trong phòng, cha đi làm đồng còn chưa trở về."

Mỹ Hương cũng không biết xảy ra chuyện gì, dù sao nhìn bộ dáng anh cả, giống như rất nghiêm trọng, trái tim của cô ấy không hiểu sao bắt đầu nhanh chóng thấp thỏm cả lên.

Trong lòng bồn chồn giống như Mỹ Hương còn có Trịnh Nguyệt Phân, cô ta biết cái dạng này của anh cả chắc chắn là cực kỳ tức giận, thật là xui xẻo mà, vừa rồi đầu óc cô ta do tức giận nên nói lung tung, lại trùng hợp bị anh cả gặp phải, cô ta thật sự là quá đen đủi, thấy anh cả trở về liên gọi cha mẹ chồng, chắc chắn là sẽ nói việc này với cha mẹ chồng, nói cho Đông Hà biết!

Ham muốn cầu sinh của Trịnh Nguyệt Phân lập tức trở nên mãnh liệt: "Anh cả, vừa rồi em thật sự là nói lung tung, anh đừng tức giận với người không có kiến thức như em, em cam đoan về sau sẽ không tiếp tục nói lung tung nữa."

Trong giọng nói còn mang theo chút nghẹn ngào hiếm thấy, làm Giai Tuệ với Mỹ Hương đều kinh hãi.

Trịnh Nguyệt Phân này, từ trước đến nay đều là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa thấy đổ mạng thì không sợ, ầm ï nhiều lần như vậy, còn không thấy cô ta gấp gáp như vậy bao giờ, hiển nhiên lần này chọc phải chuyện ghê gớm gì đó còn bị Triệu Đông Lâm gặp được. Triệu Đông Lâm không hề bị lay động, loại cam đoan này anh đã nghe quá nhiều lần, cho dù lúc trước cho cô ta vô số cơ hội, trông cậy vào cô ta có thể phát hiện vấn đề của chính mình, thay đổi tốt hơn, ai biết cô ta không chỉ có không biết sai còn làm sai nghiêm trọng hơn.

Tiếp theo cô ta muốn nói cái gì Triệu Đông Lâm đoán cũng có thể đoán được, xúi giục một đứa con nít sáu tuổi lại còn là cháu ruột mình đi hại người trong nhà, đây cũng không phải là sai lầm nhỏ gì, mà là nhân phẩm thấp kém, không thể nhân nhượng.

Anh liếc mắt ra hiệu cho Mỹ Hương một cái, để cô ấy nhanh đi ra đồng: "Còn có anh hai của em nữa, bảo anh tìm có việc."

"Vâng ạ.'

Mỹ Hương cắn môi chạy ra bên ngoài, Trịnh Nguyệt Phân nghe thấy Triệu Đông Lâm bảo Mỹ Hương gọi luôn Triệu Đông Hà trở về, cô ta gấp gáp tiến lên bắt lấy cánh tay Triệu Đông Lâm, vẻ mặt cầu khẩn nói: "Anh cả, em thật sự biết sai rồi, anh tuyệt đối đừng nói với Đông Hà, anh ấy thật sự sẽ đánh chết em, trong bụng em còn có em bé, anh nể mặt đứa bé mà tha cho em lần này đi mà."

Giai Tuệ cảm giác bản thân thật sự được mở rộng tâm mắt, loại kịch bản cẩu huyết trên ti vi này vậy mà lại thật sự diễn ra trước mặt mình, cô nhìn Trịnh Nguyệt Phân bám chặt cánh tay Triệu Đông Lâm, giống như thuốc cao da chó dán trên người Triệu Đông Lâm, hận không thể đi lên lôi cô ta ra.

Cô vừa mới chuẩn bị đi lên, Triệu Đông Lâm dường như nhìn thấu ý nghĩ của cô, chặn lại nói: "Em đừng đến, đi vào phòng gọi mẹ đi."

Lúc này hình tượng của Trịnh Nguyệt Phân trong lòng Triệu Đông Lâm đã không khác gì người điên, Giai Tuệ đang mang mang thai, nếu Trịnh Nguyệt Phân thừa cơ đẩy Giai Tuệ một cái, vậy thì thật sự không có thuốc hối hận để uống.

Triệu Đông Lâm vừa dứt lời, Trương Xảo Nhi đã từ trong phòng đi ra.

"Sao thế, giữa ban ngày ban mặt gào khóc, không thấy mất mặt à." Em dâu nắm lấy cánh tay anh cả kêu khóc, tiếng kêu như tiếng mổ heo, may mà là trong sân, nếu như bị hàng xóm nhìn thấy, thì mặt mũi nhà bọn họ coi như mất hết.

Trương Xảo Nhi đi vòng qua Trịnh Nguyệt Phân, dùng sức đẩy tay Trịnh Nguyệt Phân ra, bởi vì Trịnh Nguyệt Phân dùng sức quá mạnh, cánh tay áo Triệu Đông Lâm đều hẳn lên nếp gấp.

Nếu không phải bận tâm Trịnh Nguyệt Phân đang mang thai, Trương Xảo Nhi thật muốn trực tiếp tát lên mặt.

"Con đang làm gì vậy, lại làm loạn cái gì, ngày nào cũng không thể yên tĩnh được một lát?"

Chuyện buổi trưa vẫn chưa xong, vậy mà mới qua mấy tiếng đồng hồ lại náo loạn một chỗ, có thể làm cho con trai lớn tính tình tốt tức thành dạng này, tuyệt đối không phải chuyện nhỏ được chăng hay chớ gì.

Triệu Đông Lâm nói những lời kia của Trịnh Nguyệt Phân cho Trương Xảo Nhi nghe: "Trước đó những chuyện nhỏ nhặt kia con nhịn, hôm nay cái này đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của con, Hắc Đản còn nhỏ, đang là giai đoạn cần người chỉ cho hướng đi đúng đắn, cô ta là thím, có thể nói loại lời nói xúi giục có ác ý với trẻ con như thế này sao? Nếu như không phải con thấy được kịp thời ngăn lại, thật không biết kế tiếp cô ta còn nói cái gì, sinh ra ảnh hưởng tồi tệ gì."
Bình Luận (0)
Comment