Chương 154: Nói Chuyện Chia Nhà (3)
Chương 154: Nói Chuyện Chia Nhà (3)Chương 154: Nói Chuyện Chia Nhà (3)
Vẻ mặt con gái nóng nảy tới đồng tìm mình, trong lòng Triệu Mãn Trụ bất ổn, khuôn mặt bị mặt trời phơi đen từng ngày hiện lên vẻ lo lắng, anh cả của ông ấy là Triệu Mãn Thương nhìn thấy, cũng đi theo đằng sau tới, nhìn xem có thể giúp đỡ cái gì không.
Mỹ Hương nhìn anh hai bên cạnh không nói chuyện, ngay trước mặt anh hai nói chị dâu hai không tốt thực sự không hay lắm, chỉ nói là anh cả kêu, trở về liền hiểu ra.
Mấy người vô cùng lo lắng từ trên đồng chạy vê, trong sân không có ai, chỉ nghe trong nhà chính Trịnh Nguyệt Phân đang khóc nói cái gì đó, còn có giọng nói khẽ của Trương Xảo Nhi quở trách.
Triệu Mãn Trụ còn tưởng là vì chuyện buổi trưa cô con dâu nhà mình, Triệu Đông Hà thông minh hơn cha mình một chút, biết chắc không phải là vì chuyện buổi trưa, nhất định là Trịnh Nguyệt Phân lại làm cái gì ngu ngốc rồi.
"Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi?"
Triệu Mãn Trụ bước vào nhà chính vội vàng mở miệng hỏi, Trương Xảo Nhi vỗ ngực thở dài: "Cái nhà này em thật sự là không gánh vác nổi nữa rồi, giữa trưa vì bát mì làm ầm ï, buổi chiều liền dạy cái sai cho Hắc Đản, nói Giai Tuệ không phải thật lòng đối tốt với nó, còn bảo Hắc Đản ra tay với Giai Tuệ, em thật sự là không hiểu được, đời em làm người cần cù chăm chỉ, làm sao lại có đứa con dâu ngoan độc như thế, đây không phải người một nhà, đây quả thực là tai họa, chính là gậy quấy phân heo."
Triệu Mãn Trụ kinh hãi không biết nói cái gì cho phải, Mỹ Hương cũng là vẻ mặt kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, Triệu Mãn Thương thì tiến cũng không được lùi cũng không xong, vốn cho rằng nhà em trai xảy ra chuyện gì mới theo tới muốn giúp đỡ, không nghĩ tới là việc xấu trong nội bộ nhà, nhưng ông ấy tới thì cũng đã tới rồi, đi ngay lập tức thì cũng không tốt, không thể không nán lại nghe một chút.
Sau khi Triệu Đông Hà nghe thấy hành động của Trịnh Nguyệt Phân, vốn cho là mình sẽ vô cùng nổi giận, về sau lại phát hiện, tâm trạng của mình lại vô cùng bình tĩnh, không nổi giận, chỉ có thất vọng thật sâu.
Anh ta cúi đầu, cảm thấy mình không có mặt mũi nói cái gì, Trịnh Nguyệt Phân nhìn thấy Triệu Đông Hà thế này, so với khi nhìn thấy anh ta nổi giận còn sợ hãi hơn, lần này cô ta khóc thật sự, vừa khóc vừa lắc đầu giải thích: "Mẹ, con không có, con thật sự không có mà. Con là thím của Hắc Đản, thương bé còn không kịp, làm sao có thể nói với cậu bé như vậy chứ, anh cả nghe không hết, con chỉ là nói đùa thôi, không phải như anh cả nghĩ đâu..."
Trương Xảo Nhi bị ôn ào không nhịn được, lời mở đầu của Trịnh Nguyệt Phân không giống lời sau, nổi giận mắng: "Được rồi, cô ngậm miệng lại, cô có thể chỉ vào trời thê là không nói không? Anh cả cô nhân phẩm như vậy còn có thể vu hãm cô hay sao?"
Triệu Mãn Trụ thở dài ngồi xuống, còn đẩy ghế cho anh trai ông ấy.
Triệu Mãn Thương tuyệt đối không ngờ rằng, tuy nói cháu dâu này tính tình không được tốt, thích so đo, nhưng trước kia cũng không nhìn ra cô ta có tâm tư bất chính như thế, khiến cho người ta không nhận ra.
May mình không có con dâu thế này, nếu không thời gian thật là khó trôi qua, cái này không phải được gọi là đàn bà phá nhà sao, nhà ai có cô con dâu như thế cũng xong đời.
Nếu người cũng đã tới đông đủ, vừa hay bác trai cũng tới, vừa đúng lúc có thể làm chứng.
"Cha mẹ, bác trai, chuyện ngày hôm nay con đã nói rõ, hiện tại con muốn nói với cái tính này của em dâu, con thực sự không yên lòng để bọn trẻ ở chung một nhà với cô ta."
Một lời kích thích ngàn cơn sóng, Triệu Đông Lâm có ý gì tất cả mọi người đều hiểu rõ.
"Con với Đông Hà là anh em, đây là sự thật cả đời không sửa đổi được, con vốn cho rằng người một nhà chỉ cần đồng tâm hiệp lực trải qua ngày tháng tốt lành là được, nhưng bây giờ nhìn lại xa hương gân thối, mối quan hệ có tốt đẹp bao nhiêu cũng dễ nảy sinh mâu thuẫn mỗi ngày. Con làm anh cả, đi quản em dâu thì không được đẹp, nhân lúc mọi người còn có chút tình nghĩa, không bằng ra ở riêng đi, con là trưởng tử, lẽ ra phải phụng dưỡng cha mẹ, chỉ cần cha mẹ không có ý kiến khác, con sẽ dưỡng lão cha mẹ, cái khác chia như thế nào, mọi người thương lượng đi."
Trương Xảo Nhi cũng không bất ngờ về việc con trai lớn sẽ nói như vậy, Triệu Mãn Trụ hút thuốc cùng anh cả mình liếc nhau một cái, Triệu Đông Hà thì vẻ mặt đờ đẫn, Giai Tuệ ngồi ở trong góc không nói gì, giống như Mỹ Hương làm người vô hình, toàn bộ nhà chính, sau khi Triệu Đông Lâm nói dứt lời liền yên tĩnh trở lại, mấy giây sau, Trịnh Nguyệt Phân là người có phản ứng đầu tiên.
"Con không ở riêng, không ở riêng, tại sao con lại phải ở riêng, con không cần ở riêng!"