Chương 177: Thay Đổi Trước Kỳ Thi (5)
Chương 177: Thay Đổi Trước Kỳ Thi (5)Chương 177: Thay Đổi Trước Kỳ Thi (5)
Triệu Đông Lâm biết tấm lòng của vợ, trong lòng hưởng thụ, nhưng lại không muốn cô lo lắng, lại an ủi lân nữa: "Không sao, anh thật sự không lạnh, các em mau ngủ đi."
Dù Giai Tuệ đau lòng cũng hết cách, ba người bọn họ, người có thể ngủ dưới đất tất nhiên là anh.
Mỹ Hương không buồn ngủ gì, trong lòng quá căng thẳng, cho dù cô ấy không muốn thể hiện ra, nhưng vô tình mấy lần trở mình vẫn là để Giai Tuệ nhận ra sự lo âu của cô ấy.
"Mỹ Hương, em thả lỏng đi, với tình hình ôn tập của em, chắc chắn thi đại học sẽ không có vấn đề."
Mặc dù toán học không xuất sắc, nhưng thắng ở chỗ nắm bắt trọng tâm rất cân đối, hơn nữa cô ấy là chọn khoa xã hội, đa số là nội dung học thuộc lòng và thấu hiểu. Cô ấy cố gắng phấn đấu như vậy, không mong hơn người, đạt điểm chuẩn trúng tuyển là không thành vấn đề.
Mỹ Hương tưởng cô ấy lật qua lật lại làm ảnh hưởng đến chị dâu, lập tức tràn đầy áy náy nói: "Chị dâu, em làm ảnh hưởng đến chị à?"
"Không có, chị cũng chưa ngủ."
Thực ra Giai Tuệ hơi quen giường, hơn nữa từ nhỏ đến lớn cô không thích ngủ cùng người khác, đương nhiên Triệu Đông Lâm ngoại lệ.
Mỹ Hương nhẹ nhàng nói: "Em hơi căng thẳng."
Còn có hơi hoang mang, giống như đứng trên ngã tư của số mệnh, mỗi một bước đều vô cùng quan trọng.
Giai Tuệ hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của Mỹ Hương, năm đó lúc cô thi đại học cũng hơi căng thẳng. Mặc dù đã chuẩn bị rất đầy đủ rồi, nhưng ai có thể đảm bảo tất cả sẽ thuận lợi không có gợn sóng như dự tính của mình chứ.
"Nếu em không ngủ được thì có thể đếm sủi cảo, một cái sủi cảo, hai cái sủi cảo, ba cái sủi cảo... Cứ đếm như vậy rất nhanh em sẽ ngủ được."
"Tại sao lại đếm sủi cảo ạ?"
"Sủi cảo đồng âm với 'đi ngử, đồng nghĩa tự mình thôi miên mình."
"Hả? Là ý này à, hình như có lý."
Sau khi nói chuyện với Giai Tuệ, trong lòng Mỹ Hương đúng là không còn căng thẳng như vậy nữa. Cô ấy nhắm mắt lại trong bóng tối, đếm theo cách Giai Tuệ nói, lúc đếm tới một trăm ba mươi tám cái sủi cảo thì đã ngủ rồi.
Triệu Đông Lâm nghe tiếng hít thở đều đặn trong không khí, biết em gái đã ngủ.
"Em thì sao, sao còn chưa ngủ?”
Âm thanh quen thuộc vang lên, Giai Tuệ cong môi nói: "Em lạ giường."
Còn nửa câu sau, anh không nằm cùng em không ngủ được.
Triệu Đông Lâm cũng cười. Trong màn đêm, mặt của anh không kiên nghị như ban ngày, đường nét hoàn toàn dịu dàng hơn, con mắt cũng sáng long lanh.
Giai Tuệ giơ tay ra khỏi chăn, tay của hai người nắm chạm vào nhau trong không trung, nắm lấy nhau.
Triệu Đông Lâm ma sát lòng bàn tay của Giai Tuệ, lưu luyến độ ấm và mềm mại trong tay của cô, ngồi dậy khỏi ổ chăn, đặt tay cô ở lại trong chăn.
"Em ngủ đi, anh ở bên em đây."
Giai Tuệ khế ừ, nghe lời nhắm mắt lại.
Đêm này, Giai Tuệ và Mỹ Hương nghỉ ngơi khá tốt, chỉ có Triệu Đông Lâm nửa đêm trước ngủ không ngon, nửa đêm sau nhiệt độ hạ xuống, anh bị cóng tỉnh lại chống đẩy, sau đó dứt khoát nhắm mắt nghỉ ngơi ở góc tường, giống như lúc đầu huấn luyện dã ngoại trong bộ đội. Vừa sáng, Giai Tuệ bị mùi thơm của thức ăn gọi dậy, thì ra trời vừa sáng Triệu Đông Lâm đã lặng lễ ra ngoài, đến quán cơm công lập mua bánh bao thịt và sữa đậu nành về, còn bảo ông chủ nấu nửa nồi mì, ăn xong sẽ trả lại nồi.
"Ai, cả bữa sáng anh cũng mua xong rồi!"
Giai Tuệ ra khỏi ổ chăn, bắt đầu mặc quần áo, Mỹ Hương ngủ ở bên cạnh cũng mơ màng tỉnh dậy.
Ba người cùng ăn xong bữa sáng, thu dọn đồ đạc cần dùng cho thi cử, rồi cùng đi đến địa điểm thi.
Triệu Đông Lâm và Giai Tuệ cùng đến khoa tự nhiên tổng hợp để đăng ký. Khoa tự nhiên tổng hợp thi chính trị, ngữ văn, toán học, lý, hóa, sinh, Giai Tuệ thêm một môn ngoại ngữ. Mỹ Hương đăng ký khoa xã hội, là thi chính trị, ngữ văn, toán học và tư tưởng, sử, địa.
Đề thi do các tỉnh tự ra đề, vì vậy đề thi của mỗi tỉnh không giống nhau, kiến thức trọng tâm cũng không giống.
Vòng thi đầu tiên thi ngữ văn, cho dù trước khi thi Giai Tuệ đã dự cảm câu hỏi lần này sẽ không quá khó, vì đa số thí sinh đều thiếu nên móng học tập. Nhưng khi thấy nội dung trên trang giấy A4 kia, Giai Tuệ vẫn cảm thấy như đang nằm mơ.
Trên đề thi không có câu hỏi chọn đáp án, đều là câu hỏi thật.
Câu hỏi thứ nhất là đánh ký hiệu phiên âm, ký hiệu phiên âm cho câu "Đối xử với đồng chí ấm áp như mùa xuân.". Câu hỏi thứ hai là phân tích câu, chỉ ra từ loại như danh từ, tính từ. Câu thứ ba là biện pháp tu từ, câu thứ tư là phân tích một bài thơ của Chủ tịch. Câu cuối cùng là viết văn, chiếm sáu mươi điểm, chọn một trong hai đề văn. "Trong thời đại sục sôi" hoặc "Nói về thời đại thanh niên".
Trông cả bài thi cũng chỉ là trình độ học sinh trung học cơ sở của thế hệ sau, thi kiểu như đánh dấu phiên âm thì đã là nội dung bắt đầu học của lớp 1 tiểu học rồi.