Chương 195: Cuộc Sống Mới (3)
Chương 195: Cuộc Sống Mới (3)Chương 195: Cuộc Sống Mới (3)
Thẩm Niệm Như hỏi cô ấy ai đã dạy cô bé, Anh Bảo tự hào nói: "Mẹ cháu đã dạy cháu."
Trẻ em là những người thuần khiết và tốt bụng nhất trên thế giới, Đổng Giai Tuệ là mẹ kế của con bé. Anh Bảo có thể hết lòng tin tưởng và yêu thương cô bé, điều đó chứng tỏ người mẹ này rất hết lòng chăm sóc.
Đồng thời, Đổng Giai Tuệ có thể hết lòng nuôi dạy những đứa con, không vì con trai con gái con chung con riêng mà đối xử khác biệt với chúng, tấm lòng chân thành như vậy của cô thật đáng được ghi nhận.
"Sau khi ăn tối, hãy đi dạo quanh khu phố và xem liệu anh có thể sắp xếp việc ở trường Hắc Đản hay không."
Trường đại học khai giảng sớm một chút, qua mấy ngày nữa, xa nhất là giữa tháng, thì trường tiểu học cũng sẽ bắt đầu khai giảng.
Sau khi ăn tối, Triệu Đông Lâm tiên Đông Hà ra xe, sau đó quay trở lại trường Tiểu học trung tâm Ngô Đông gần nhà cậu ấy. Sau hơn nửa giờ nói chuyện với hiệu trưởng, nhà trường đã đồng ý cho việc dự thính, nhưng phải đáp ứng hai điều kiện, một là phải làm bài kiểm tra, thành tích đạt thì trường học mới nhận học, hai là phải trả phí dự thính, mỗi lần là năm mươi tệ.
"Các bài kiểm tra thì chúng tôi không sợ, với trình độ của Hắc Đản, học lớp Bốn và lớp Năm là đủ, phí dự thính chúng tôi cũng sẽ trả, miễn là nó sẽ giúp ích cho Hắc Đản trong tương lai, tiêu thêm một ít tiền cũng không sao." Nói xong, Đổng Giai Tuệ còn giải thích cụ thể: "Đừng nói với mẹ về phí dự thính, mẹ sẽ rất lo đấy."
Năm mươi tệ không phải là số tiền nhỏ, tiền thuê nhà một năm của họ cũng không quá một trăm nhân dân tệ, nếu để Trương Xảo Nhi biết rằng Hắc Đản đi học không chỉ phải trả học phí, phí sách vở mà còn cả phí dự thính là năm mươi nhân dân tệ, chắc bà sẽ ngất đi vì xót xa. Gia đình đã tiêu rất nhiều tiên trong hai ngày qua, tiền thuê nhà và tiền mua đồ đạc linh tinh trước sau đã lên cả tiền trăm rồi.
Triệu Đông Lâm im lặng gật đầu, cầm tay Đổng Giai Tuệ, đặt nhẹ tay của cô lên môi của mình.
Sự biết ơn trong lòng cậu ấy không thể diễn tả thành lời. Mỗi sự quan tâm thấu đáo của Đổng Giai Tuệ càng làm anh thêm quyết tâm đối xử tốt và yêu cô ấy suốt đời. Cũng chính vì gặp được Đổng Giai Tuệ nên anh ấy chưa bao giờ tôi hối hận dù chỉ một giây phút mà mới đầu đã đồng ý ly hôn.
Hắc Đản tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người trong sân, cụp mắt xuống, trên mặt không biểu cảm gì, nhưng trong lòng cứ trào dâng không ngừng.
Cậu ấy hiểu chuyện sớm hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi, lên 8 tuổi, cậu ấy đã có dáng vẻ của một cậu thiếu niên, với khuôn mặt thanh thoát đẹp trai mặc bộ quần áo màu xanh lá cây nhạt, bộ quân áo mới mà Đổng Giai Tuệ đã may cho cậu.
Trước khi vào thành phố, Đổng Giai Tuệ đã may cho mọi người hai chiếc áo khoá,'Người đẹp vì lụa.", ở trong làng ăn mặc sao cũng được cả, quần vá áo rách cũng không sao, dù sao ai cũng giống ai, nhưng vào thành phố thì khác, vẫn phải gọn gàng sạch sẽ.
Hình ảnh bên ngoài của một người đôi khi có thể quyết định rất nhiều thứ. Vẻ đẹp bên trong là một loại vẻ đẹp, nhưng điều đầu tiên mọi người chú ý khi gặp nhau chính là hình ảnh bên ngoài.
Cậu bé biết rằng mẹ kế của mình rất tốt với mình, và đó chính là vì biết mới thấy mình mông lung.
Cậu bé không thể gọi cô bằng mẹ một cách bình thường như Anh Bảo, cũng không thể cư xử nũng nịu tự nhiên như một đứa trẻ với cô, yêu cầu cô bất cứ điều gì, bởi vì cậu hiểu chuyện quá sớm, bởi vì cậu sớm biết rằng cô không phải mẹ ruột của cậu ấy, cho nên dù biết lòng tốt của cô ấy, chấp nhận sự tốt đẹp đó, cũng chỉ có thể giữ trong lòng mà không dám bày tỏ ra. Người cô nói với cậu ấy rằng, mẹ kế sẵn sàng đưa cậu lên thành phố để đi học, cậu nên biết ơn dì trong suốt quãng đời còn lại.
"Mẹ kế cậu là một người có thể diện, dì sẽ không làm những điều khiếm nhã, dì ấy tốt với mọi người, chu toàn mọi thứ, dì ấy cũng không cần lo lắng về cuộc sống của con ở thành phố không tốt. Gia đình đã chu cấp cho con đi học thì học cho tốt, con thấy đấy, ba con trúng tuyển đại học rồi, dì con cũng trúng tuyển đại học, thậm chí cô con cũng trúng tuyển đại học, và bây giờ con có một gia đình là sinh viên đại học, con phải nỗ lực chăm chỉ hơn."
Với điều kiện học tập tốt như vậy, sẽ học hành chăm chỉ.