Chương 200: Sau Khi Tựu Trường (3)
Chương 200: Sau Khi Tựu Trường (3)Chương 200: Sau Khi Tựu Trường (3)
Triệu Đông Lâm đã đợi ở đây mười phút rồi. Anh ấy đã nhìn Đổng Giai Tuệ và Chu Nhậm Sâm đi ra khỏi lớp học, hai người họ đứng cùng nhau thể hiện nên nam tài nữ tú, anh ấy đã lắng nghe cuộc trò chuyện của những người bạn cùng lớp đi ngang qua Khoa Tiếng Anh, nói trong lớp có hai người rất giỏi tiếng Anh, một nam một nữ, cậu trai là Chu Nhậm Sâm và cô gái là Đổng Giai Tuệ.
Triệu Đông Lâm gạt đi suy nghĩ vớ vẩn trong lòng, điềm nhiên cười: "Em là vợ của anh, anh không đợi em thì đợi ai được?"
Chu Nhậm Sâm đứng ở trước mặt bọn họ cách bốn năm mét, có chút thất thần.
"Đây là bạn học cùng lớp với em, Chu Nhậm Sâm, còn đây là chồng tôi, từ khoa Kinh tế của trường chúng ta."
Chu Nhậm Sâm gật đầu, lịch sự đưa tay phải về phía Triệu Đông Lâm.
"Chào anh.”
"Chào cậu."
Hai người đàn ông bắt tay nhau.
"Bạn Chu, vậy tôi đi trước đây, chiều nay chúng ta sẽ nói chuyện trước khi đến lớp nhé."
"Được."
Chu Nhậm Sâm đứng ở bãi đất đó, nhìn hai người dần dần đi xa, đi ra ngoài trường học.
Việc trong khoa tiếng Anh có một bạn nữ, cùng chồng thi đỗ Đại học Ngô Đông hầu hết mọi người đều biết, nhưng Chu Nhậm Sâm, giống như Đổng Giai Tuệ, không sống ở trường mà sống với ông bà, cho nên chưa bao giờ nghe nói về những câu chuyện phiếm này ở trong trường. "Hai ngày hôm nay đi học thế nào, anh có cảm thấy không hiểu chỗ nào hay thấy chán không?"
Trên đường đi, Đổng Giai Tuệ nhẹ nhàng nói chuyện với Triệu Đông Lâm.
"Ừ, anh cảm thấy suy nghĩ trước đây của mình quá phiến diện và chưa bao giờ xem xét vấn đề từ góc độ vĩ mô."
"Thật không đơn giản chút nào, mới đi học vài tiết buổi sáng, anh đã biết vĩ mô rồi."
Triệu Đông Lâm cười khúc khích: "Không học bằng bạn Đổng, mới đi học vài tiết buổi sáng người đã nổi tiếng rồi kìa. Có một bạn nữ học khoa ngoại ngữ vừa xinh đẹp vừa xuất sắc."
Đổng Giai Tuệ quay đầu lại nhìn Triệu Đông Lâm: "Sao, anh ghen tị nên mới tới đón em về à?"
Triệu Đông Lâm không phủ nhận cũng không thừa nhận, nắm lấy tay Đổng Giai Tuệ, đặt lòng bàn tay mềm mại của cô vào túi áo khoác của mình.
Anh ta không ích kỷ như vậy, vợ được người ta khen ngợi không thể khiến anh cảm thấy bị đe dọa, nhưng chính là cậu bạn học Chu vừa rồi, anh đã ngửi thấy một luồng khí nguy hiểm trên người anh ta.
"Cậu bạn Chu đó, nghe nói rằng cậu ấy học cũng rất tốt?"
"Ừm, cậu ấy á, cậu ấy có nền tảng tiếng Anh tốt, giáo sư còn yêu cầu chúng em cùng nhau làm một vở kịch ngắn."
Triệu Đông Lâm gật đầu, sau khi đi ra khỏi vùng nông thôn, anh ấy nhận thấy có quá nhiều người xuất sắc. Để khiến bản thân và vợ trở nên tương xứng hơn, có vẻ như anh ấy phải làm việc chăm chỉ hơn trong thời gian tới mới được.
Cuối cùng Đổng Giai Tuệ và Chu Nhậm Sâm quyết định viết một vở kịch ngắn giới thiệu về khuôn viên nhà trường, Chu Nhậm Sâm đóng vai một du khách nước ngoài đến trường Đại học Ngô Đông tham quan, Đổng Giai Tuệ đóng vai một sinh viên của trường.
Mở đầu vở kịch, Chu Nậm Sâm giả vờ đang đi thăm khuôn viên trường, thỉnh thoảng lại tỏ vẻ bối rối.
Là một du khách nước ngoài, cậu đương nhiên không biết chữ Hán, chẳng hạn như cậu không thể đọc hiểu được quy định và chữ khắc của trường.
Lúc này, Đổng Giai Tuệ câm cuốn sách trên tay đi ngang qua, anh bạn ngoại quốc do Chu Nhậm Sâm đóng vai đã gọi cô lại.
"Hello! | am a foreigner. This is my first time to travel this university. Could you please introduce the main campus for me?”
Nữ sinh do Đổng Giai Tuệ thủ vai vui vẻ đồng ý, cô bắt đầu dẫn anh ta đi từ cổng trường, và lần lượt giới thiệu về lịch sử, văn hóa của trường và môi trường học tập ở đây.
Họ đi qua đại lộ Lâm Ấm, qua những khu vườn nhỏ và các tòa nhà của trường học, và cuối cùng đến hội trường của trường.
Đổng Giai Tuệ chỉ vào hội trường lớn và nói: "There is a memorial to members of woods, next to the north gate of the school. Itfs a quiet and comfortable place, I hope you will like it."
Chu Nhậm Sâm diễn một vị khách tham quan vô cùng nghiêm túc, miệng còn không ngừng cảm thán khen ngợi.
Kết thúc vở kịch, Chu Nhậm Sâm nói lời tạm biệt với Gia Tuệ, Đổng Giai Tuệ mỉm cười và chúc anh ta: "Have a nice day."
Theo quan điểm của Đổng Giai Tuệ, vở kịch ngắn này có nội dung hết sức đơn giản, các vở kịch bằng tiếng Anh tham quan trường như này trước kia hầu hết là thể loại của "Shakespeare", sở dĩ đơn giản như vậy, bởi vì suy xét tới trình độ tiếng Anh của đa số sinh viên, ngay cả như vậy, vẫn có một vài từ ngữ đơn giản mà sinh viên nghe vẫn không hiểu. Vị giáo sư khá hài lòng, sau khi cả hai về chỗ ngồi, giáo sư đứng trên bục giảng phát biểu.