[Thập Niên 70] Nhị Hôn Thê (Dịch Full)

Chương 204 - Chương 204: Làm Ăn (2)

Chương 204: Làm Ăn (2) Chương 204: Làm Ăn (2)Chương 204: Làm Ăn (2)

Vào những năm 1970. KFC chưa thâm nhập thị trường nội địa, đương nhiên mọi người chưa từng nhìn thấy gà viên chiên trước kia.

Đổng Giai Tuệ cười giải thích: "Đây là món gà viên chiên, nguyên liệu được làm từ thịt gà, các bạn có thể nếm thử, nếu vừa miệng có thể mua."

"Thật không? Vậy cho tôi sẽ thử một miếng."

Người phụ nữ cắn thử một miếng, thưởng thức nghiêm túc và vài giây sau gật đầu với người đàn ông bên cạnh.

"Ăn rất ngon, rất thơm, là thịt gà."

Và có cảm giác ăn rồi lại nuốn ăn thêm nữa.

Người đàn ông tiếp nhận được ánh mắt của người phụ nữ và bắt đầu hỏi về giá cả.

"Cái này bán như nào?”

"Hai hào một lạng."

Thịt gà là tám hào một cân, hai con gà nặng bốn cân ba lạng, phần thịt còn lại hơn hai cân, gói thêm vụn bánh màn thầu đã chín một nửa nặng ba cân sáu lạng, hay cũng có thể nói, thành phần thịt có giá 3. 44 đồng, bán ra với giá 7. 2 đồng, như vậy có lãi 3. 76 đồng.

Đối với trứng luộc nước trà, một quả có thể kiếm được 3 xu, hôm nay có thể bán được 1. 2 đồng.

Lợi nhuận xem ra có vẻ rất khách quan, quan trọng có bán ra ngoài được hay không, tiền lương của một người công nhân trong thành phố cũng khoảng một đồng.

Người phụ nữ có chút do dự, vé xem phim chỉ có ba xu một vé, giờ đã mua trứng luộc nước trà và hạt dưa rồi, nếu còn tiêu thêm tiên nữa sẽ phá sản mất.

Người đàn ông thấy người phụ nữ có vẻ thích nên hào phóng nói: "Nếu em thích thì cứ mua đi, hiếm lắm mới có dịp đi ra ngoài mua, mới có hai hào."

Người phụ nữ nghe xong vui vẻ mỉm cười, khoác lấy tay của người đàn ông, sau đó người đàn ông cũng vui vẻ theo.

Triệu Mỹ Hương là cô gái trước kia chưa từng có mối quan hệ nào lại chứng kiến cảnh ngọt ngào của hai người trước mắt, hai người họ còn chưa thể hiện gì rõ mà mặt của Triệu Mỹ Hương đã đỏ lên rồi.

"Được, chờ tôi vài phút, để tôi chiên qua một lần dâu nữa."

Chiên gà viên là công việc của Triệu Đông Lâm, nung nóng nồi dầu, sau đó cho gà viên vào, hai phút sau, âm thanh lụp bụp lụp bụp bắt đầu xuất hiện, sau đó dùng thìa tre để vớt lên và để ra một cái đĩa sạch.

"Cô vừa ăn hương vị nguyên bản, chúng ta cũng có thể thêm gia vị thì là. Nếu hai người muốn cho thêm vào, tôi có thể thêm vào cho cô."

Vào những năm 1970. chưa có thịt cừu xiên, và hương vị của thìa là không phải ai cũng biết, những phụ nữ có vẻ hơi do dự.

Đổng Giai Tuệ giỏi trong việc giải thích mở miệng nói: "Hay là tôi chia cho cô hai phần nhé, một phần vị nguyên bản, một phần vị thì là, có được không?"

Người phụ nữ liền đồng ý.

Công việc kinh doanh đầu tiên dễ dàng hoàn thành, và đây là thời điểm mở cửa thị trường. Hai hào cho gà viên chiên, hai hào cho trứng luộc nước trà và hai hào cho hạt dưa, tất cả đều được thu về tổng cộng là sáu hào.

Triệu Mỹ Hương phụ trách thu tiền, cô ấy có vẻ quá phấn khích khi cầm sáu mươi hào trong tay.

“Chị dâu, chúng ta thật sự làm được." Hóa ra buôn bán dễ dàng như vậy! Ban đầu cô cũng rất lo lắng vì sợ bán không được.

"Đừng có vui mừng quá sớm, chúng ta vẫn chưa thu về đủ vốn, hôm nay phải ít nhất phải thu về bảy đồng mới có thể hòa vốn."

Thịt gà, trứng và hạt dưa, đậu phộng đều mua bằng tiền cả.

Đổng Giai Tuệ đã nói như vậy thì Triệu Mỹ Hương cũng không vui mừng kích động thêm nữa, Triệu Đông Lâm đứng bên cạnh quan sát, thỉnh thoảng lại phụ giúp một tay, anh hôm nay lại một lần nữa nhận thức được tài năng của vợ mình, từ cách nói chuyện đến việc buôn bán kinh doanh, đều có thể đạt tới trình độ thành thạo, dù không có anh ở bên cạnh, cô cũng có thể làm tốt được.

Ngoại trừ tài năng vượt trội của vợ mình, lần đầu tiên làm ăn kinh doanh như vậy khiến anh rất bất ngờ.

Giáo sư nói rằng, đất nước sớm muộn sẽ mở cửa nền kinh tế, nên tảng kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, chỉ khi làm tốt nền kinh tế thì cuộc sống của người dân mới được cải thiện.

Cũng giống việc kinh doanh, có bán có mua, bấy giờ tiền tệ cũng đã được lưu thông trên thị trường. Đầu tiên họ mua sản phẩm của người khác, sau khi họ chế biến, người khác lại mua sản phẩm của chính họ, còn khách hàng, họ sẽ nhận được thù lao của mình bằng sức lao động của chính mình, và hình thành một dây chuyền mua bán hoàn chỉnh.

Suy nghĩ theo hướng này, phát triển kinh tế và phát triển kinh tế như thế nào là chủ đề rất thú vị và đáng để khám phá.

Cặp đôi đầu tiên đã mua xong, và một cặp đôi khác liền vào mua tiếp, mua hạt dưa và gà viên.

Khi đó là mười hai giờ, bộ phim đầu tiên cũng bắt đầu chiếu, họ đã bán được tổng cộng cho ba khách hàng, thu về 7. 8 đồng và số tiền họ thu về đã hòa vốn.
Bình Luận (0)
Comment